Overblog
Editer l'article Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
31 mars 2013 7 31 /03 /mars /2013 22:11

 Ta đi về đâu ?

 

 

 

Mới đây có bạn tự đặt câu hỏi : « Chết đem theo Phước Đức … và Tội Lỗi ». Xin trả lời là khi chết sẽ chẳng đem theo gì cả, chết là khi linh hồn rời khỏi xác như trong đạo Thiên Chúa đã nói, chết là hương linh người quá cố đang lưu lạc trong vòng 49 ngày (7 tuần lễ). Chính vì vậy khi người thân mình chết đi, thì con cháu trong gia đình hàng tuần thường viếng chùa để nhờ Tu Sĩ tụng kinh giúp cho hương linh được đi tới nơi mát mẻ. Xin mở ngoặc cho ai có nghiên cứu Hướng Đạo thì có cách khác.

 

 

 

Nói cho vui thì bà con mình theo đạo Phật đến ngày giỗ thường hay đốt vàng giấy để cúng người quá cố, sợ ở trên đó không đủ tiền tiêu xài. Tiền giấy giả chứ không phải tiền thật !

 

Đạo Thiên Chúa :

 

Theo Đạo Thiên Chúa thì con người ta ai cũng đi tìm hanh phúc, tức là khi chết được lên Thiên Đàng. Nhưng thật ra ít có ai được lên Thiên Đàng, đa số đều ở trong Luyện Ngục. Ở trong nơi này thì phải cố gắng làm lành lánh dữ, chuộc tội. Chuộc cho hết tội thì mới có hy vọng lên Thiên Đàng. Ở đây mình không bàn về lành dữ vì biết thế nào là tốt và thế nào là xấu ? Có khi xấu mà thực sự lại tốt, và có khi tốt chưa hẳn đã là tốt thật.

 

Hãy làm việc thiện để sau này được lên Thiên Đàng ? Tụng kinh cho nhiều ? Điều quan trọng là tự nguyện vì chỉ có thật lòng mới đem lại lợi ích cho bản thân. Thật vậy nếu chỉ tự nguyện có 5% hay 10% thì 90% hay 95% kia nó sẽ lấn át và tất nhiên không thay đổi gì cả. Làm chủ được mình hay không là như vậy.

 

Đạo Phật :

 

« Tham, sân, xi … », chết và đầu thai. Theo Đạo Phật cũng vậy vì mục đích để đạt tới Niết Bàn. Đạo Phật thì không nói tới Luyện Tội, nhưng nói tới Ngă Quỷ, Xúc Sanh. Ít ai đạt tới Niết Bàn, nhưng cũng có các vị Bồ Tát, A la Hán, Thần, Thánh. Xin mở ngoặc ở đây, mình có biết một vài vị Bồ Tát hoặc Thánh Sống hiện đang sống và hoạt động tai TP Hồ Chí Minh. Đó là một vinh dự cho người Việt chúng ta.

 

Nói thêm về Súc Sanh là những linh hồn chưa đi đầu thai được mà còn lang thang , là con mồi cho Ngă Quỷ, Thầy Bùa, Thầy Ngải có khả năng bắt và sai khiến làm lính cho họ. Làm chuyện xấu. Hướng Đạo thì chỉ làm tốt, bởi một lẽ đơn giản là diều xấu thì không những không đạt kết quả mà chính mình sẽ lãnh sự phản hồi dội trở lại ngay.

 

Có bạn cứ tưởng khi Quy Y là trở thành Phật, là người thông thái. Không phải vậy đâu. Khi Quy Y bạn lập lại từng câu của HT là xong đâu, vì đó chỉ là nhắc nhở bạn thôi. « Con không nói dối », « Con không tà dâm », « Con không sát sanh », « Con không nói xấu », « Con không nói điều vô ích », « Con không say sưa rượu chè cờ bạc », v.v.

 

Bạn đi Chùa thường xuyên ? Bạn phải Bố Thí để được Phước ? Không phải vậy đâu. Tấm lòng của bạn quan trong hơn tiền bạc.

 

Cái « Phước Đức » và « Tội Lỗi » không đo được đâu. Làm thế nào mà đo được để bạn đem theo qua bên kia thế giới ?

 

Cuộc đời chỉ là biển khổ thôi mà.

 

 

Chết là hết ?

 

Câu nói trên cửa miệng nhiều người « thiếu hiểu biết ». Họ nói cũng có lý do đấy, vì chỉ biết họ dang sống chứ đâu có biết tiền kiếp ra sao, đối với họ chỉ có mắt thấy tai nghe thôi. Nếu muốn nói tới khoa học thì số rất đông các nhà khoa học đều công nhận là có tiền kiếp, có sự đầu thai mặc dầu họ chưa chứng minh được.

 

Đầu thai là gì ?

 

Khi chết rồi thì bạn có khả năng đi đầu thai trở lại. Đó là cái phước của ban. Có điều bạn sẽ không nhớ kiếp trước của bạn đâu, mới sanh ra thì bạn chỉ biết là bạn sẽ khổ triền miên ! Như vậy mới là sự sống, một trang sử mới bắt đầu … trừ một vài trường hợp hiếm hoi. Cái quá khứ không quan trọng là vì vậy. Chỉ có cuộc sống hiện tại thôi. Biết tiền kiếp của bạn để làm gì ? Chẳng ích lợi gì cả vì chúng ta ai cũng đã trải qua hàng trăm nghìn kiếp rồi. Có khi giàu có khi nghèo, có khi cực khổ tù đày, bệnh tật, khi thì vinh quang chức vị lớn, khi thì thông thái như nhà bác học, khi thì mù chữ ngu dại cù lần, khi thì mù lòa, bệnh hủi bênh sida, khi thì đẹp đẽ khi thì xấu xí nhất trần gian.

 

 

 

Chính vì những lý do trên nếu bạn có tìm hiểu đạo Thiên Chúa, thì sẽ nhớ câu : « Không phê phán xét đoán người khác », vì ai cũng phải trái qua các đoạn đường đó.

 

Nếu bạn có làm chức vụ lớn, làm Quốc Trưởng một nước … thì chưa chắc đó đã là điều hay, bởi lẽ đó chỉ là một giai đoạn trong trăn nghìn kiếp phải trải qua để « học ». Chỉ khi nào bạn học xong bài học đó : có điều kiện tốt để chăm lo cuộc sống của số đông quần chúng thay vì lợi dụng nó để bóc lột làm giàu cho bản thân. Bạn chẳng cần làm công chức cao cấp, làm vua làm chúa vì lẽ bạn đã học xong rồi, đã hiểu và thực hành trong những tình huống đó rồi, thì cần gì phải học lại nữa.

 

 

Bạn đang đau bệnh khổ sở ?

 

Bạn hãy chăm lo săn sóc cho sức khỏe của bạn đi. Nếu mình không biết thươn,g thân xác của mình thì khó có thể đề cập tới chuyện cứu giúp người. Đó là một dịp thử thách bạn đó, nếu bạn có dịp đọc chuyện Anne Keller, mù lòa từ nhỏ sẽ thấy rằng không có hoàn cảnh nào mà vô ích. Hãy vui vẻ chấp nhận nó để đi tới. Đó chẳng qua là bài học của mỗi người không nên so bì. Hãy khiêm tốn và không khoe khoang mình là một dân tộc giỏi, đứng hàng 11 về số đông trên thế giới, từng chiến thắng ngoại xâm, như mới đây anh Nguyễn Hữu Động, cố vấn cao cấp của Liên Hiệp Quốc, có nhấn mạnh tới trong một cuộc phỏng vấn trên đài truyền hình Việt Nam.

Danh mục

 

 

Chúc bạn thành công và cho thêm ý kiến.

 

 

 


 

 


 

 


Tiêp hteo

 


 

 


 

 



Partager cet article
Repost0

commentaires