Overblog
Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
12 août 2013 1 12 /08 /août /2013 10:58

 Nhan Dan

Chuc ca nha vui ve cuoi tuan !!!!!

 

 

MƯỜI THƯƠNG (Tân thời)

 

 

Một Thương anh biết lau nhà,

lan-nha-a.jpg

Hai Thương đêm đến mát-xa (massage) hai giờ.

massage-a.jpg

Ba Thương tã, sữa con thơ,

Bốn Thương nấu nướng khỏi chờ đợi em.

n-u-n--ng-b.jpg

Năm Thương giặt giũ theo kèm,

Sáu Thương tối đến xoa kem, bóp dầu.

Bẩy Thương tắm vợ, gội đầu,

Tám Thương rửa chén bao lâu cũng cười.

r-a-chen-a.jpg

Chín Thương “bài trả” gấp mười,

Mười Thương lương tháng vui tươi dâng về./.

 

KẾT QUẢ THỰC HIỆN 10 THƯƠNG

Trời ơi ! Ngó lại thân con,

Trước nặng bẩy chục giờ còn bốn hai.

Mười Thương nó kéo dài dài,

Nó không bỏ sớm, con "đai"(Die) tức thì

Ngọc Hoàng Thượng Ðế từ bi,

Ðền con Em khác phòng khi về già.

Em nào chịu khổ lo xa,

Em nào chịu khó quét nhà lau xe.

Em nào giặt giũ không “ke” (Care),

Nấu ăn rửa chén, rượu chè tận tay.

Tiền lương không biết càng hay,

Về già bù lại những ngày khổ đau./.

 

KHIẾU NẠI NGỌC HOÀNG

 

Con đi từ Bắc vô Nam,

Sài Gòn, Hà Nội, Tháp Chàm, Quy Nhơn,

Hà Tiên, Quảng Trị, Ðồ Sơn,

Hải Phòng, Ðà Lạt, Lạng Sơn, Vũng Tàu,

Bình Ðịnh, Phú Quốc, Cà Mau,

Con gái đều thuộc làu làu Mười Thương,

Con đây bí quá hết đường,

Trình lên Thượng Ðế bồi thường cho con .

 ng-c-hoang-b.jpg

Ngọc Hoàng nghe chuyện đập bàn,

Mặt Rồng rực đỏ oang oang hét truyền,

Ta đây đồng hội đồng thuyền,

Mười Thương Ta chịu nào phiền đến ai,

Ði ngay đừng nói một hai,

Ðền bù khiếu nại đến tai Bà Trời,

Số ta cũng bị đi đời,

Xuống dưới ráng sống cầm hơi qua ngày,

Khi nào có Kế nào hay,

Thì lên nói nhỏ, chỉ ngay Ta làm./.

 

ng-c-hoang-a.jpg 

“BÓ TAY, HẾT THUỐC CHỮA 10 THƯƠNG”



 

Danh mục

Hạnh phúc là gì ?

Tại sao quy y ?

 

 




Partager cet article
Repost0
1 août 2013 4 01 /08 /août /2013 00:00

Axel Kahn, marcheur allègre dans une France en "récession" 11.8.2013

 

LE PODCAST de l'EMISSION DES GRANDES GUEULLES DU 5.8.2013

 

SUD-OUEST 3.8.2013 LE MOT "FIN"

Axel Kahn a écrit le mot « fin » à son périple

 

Axel-Kahn pics 390

8 MAI :

AU PAYS DE LA PIERRE BLEUE.

Les Ardennes françaises forment un curieux diverticule qui pénètre en Belgique le long de la Meuse. Le socle géologique ardennais est très ancien, il constitue un massif forestier dense, peu pénétrable, sinon le long de vallées profondes dont celle de la Meuse constitue bien sûr la principale zone d'activité et d'habitation, presque la seule. Sur les pentes de sa vallée, de Habes-Fumay où je suis ce soir à Givet, de nombreuses carrières de "pierres bleues" étaient exploitées, ainsi que certaines d'ardoise. Cette roche calcaire est très dure et donne un cachet particulier à l'habitat de toute la région. Les demeures l'utilisent souvent avec des motifs de brique qui donnent au façades un aspect de marqueterie des plus élégants. Demain, direction Nouzonville en piquant droit dans la forêt via les Hauts Buttés et le Roc de la Tour. 

 

Au point de vue du temps, le départ de Givet ce matin était d'une remarquable et étonnante limpidité. Cela ne pouvait pas durer, et ne dura pas. Cape et guêtres de rigueur de midi à l'arrivée, picnic sous la pluie. Je m'y attendais et m'étais fortifié l'âme dans la perspective des longues marches bien arrosées. Je sens que j'ai eu raison et que je ne serai pas déçu.

 

Axel Kahn, Haybes, le huit mai 2013.

 

10 MAI :

UN PAYS DE SPLENDEUR, DE TRADITIONS ET DE LÉGENDES...D'ANTAN.

Après deux jours à parcourir de part en part le massif ardennais, j'en conserverai le souvenir d'une sauvage beauté de sa forêt omniprésente et aujourd'hui largement déserte, de son haut plateau spongieux sur lequel s'ébattent, peu dérangés, des animaux nombreux (grands cervidés, sangliers, renards, oiseaux divers, salamandres, tritons et sans doute bien d'autres que je n'ai pas vu), plateau qui en ce mois de mai ruisselait de toutes parts, ou les bottes, voire les échasses eussent été des plus utiles. Les ruisseaux sont innombrables, ils entaillent parfois le socle ardennais qui date de l'ère primaire, a été ébrasé puis re-soulevé lors du plissement alpin, en vallées escarpées elles aussi délaissées à quelques exceptions près, dont, outre la vallée de la Meuse, celle, riante et charmants quoique par endroits abrupte, de la Semoy. 

 

Les ardennais rencontrés s'étonnaient tous que nous ne suivions pas pour nous déplacer la "trouée verte" de la Meuse, chemin de halage de plus de 8O km transformé en agréable piste cyclable et qui suit fidèlement les méandres et boucles du fleuve. Ils nous prévenaient que le massif comportait du dénivelé, que l'on était pas trop sûr de ne pas se perdre si l'on s'enfonçait dans les bois. De fait, à l'exception de la partie sud à partir des abords de la Semoy, rien n'y est prévu pour le touriste aux aspirations sylvestres, aucun panneau, pas de balisage, chemins souvent dégradés et, je l'ai dit, parfois marécageux. Le contraste est frappant avec la mise en valeur touristique des Ardennes belges.

 

D'ailleurs, la comparaison entre le dynamisme apparent de part et d'autre de la frontière est, aux dire de mes interlocuteurs unanimes, saisissant. Certes, la crise économique n'a pas plus épargné la province de Namur en Wallonie que le coté français, cette terre industrielle, jadis riche en activités métallurgiques, textiles et autres, a vu disparaitre la presque totalité des entreprises. La manne des retombées fiscales de la grande centrale nucléaire de Chooz, près de Givet, est la bienvenue pour la communauté de commune mais n'incite guère à la profusion d'initiatives, de toute façon entravées par l'éloignement des grands centres et liaisons rapides. 

 

Pourtant, quand les habitants des Ardennes au nord de Fumay, et même en deçà, vont au restaurant, ont des achats importants à faire, doivent recourir à de l'imagerie médicale, se faire hospitaliser, c'est vers Dinant, qu'ils se portent, ville  belge d'une taille pourtant similaire à celle de Givet.

 

Les Ardennes françaises donnent l'impression au voyageur trop rapide que j'ai été de répondre au sinistre économique par les détresses individuelles et l'évocation, dans les milieux les plus éduqués, des solides traditions de cette terre de légendes et de pèlerinages. Hélas, la geste des quatre fils Aymon, infatigables et indestructibles chevaliers en butte à l'arbitraire de Charlemagne, risque de ne plus guère opérer pour tirer les filles et fils du pays de leur difficultés: ils ne sont plus que de saisissants reliefs appalachiens dominant la vallée de la Meuse du coté de Boigny/Meuse.

 

Axel Kahn, Nouzonville, le vendredi dix mai.

 

15 MAI :

Dans sa traversée de la France à pied, il passe par l'Argonne Le généticien Axel Kahn : « Je suis guidé par la beauté »

15mai a

 

MARCHONS SOUS LA PLUIE.

 

Huitième étape, de Braux-Saint-Rémy à Revigny-sur-Ornain.

 

Que faire quand il pleut? Marcher, bien sûr, que pourrait-on faire d'autre? L'inconvénient est que s'arrêter alors devient problématique car il pleut toujours et que, de plus, le froid vous gagne vite. L'étape du jour faisait 32 à 33 km, parcourus d'une traite en vertu du principe rappelé çi-dessus; départ à 8h30, à bon port vers 14h10, passablement affamé. C'est que l'épreuve proposée par Marie-Françoise donna des résultats réjouissants mais non susceptibles de régler mon dilemme d'un abris pour me restaurer. Au lieu-dit la Maison du Val, un peu avant 13h, j'avise un homme qui s'affaire à son automobile, à la porte duquel je n'ai par conséquent pas à sonner pour lui poser la question fatidique: "Bonjour Monsieur, je suis un marcheur, vous le voyez, et j'ai grand faim. Or, il pleut beaucoup. Pouvez-vous m'indiquer, s'il vous plait, un endroit abrité où je puisse me restaurer?" La réponse faillit me faire pouffer de rire: "Montez un peu dans le hameau, il y a là bas un abri-bus!" Du coup, suffocant d'uns hilarité rentrée, je ne vis pas l'édicule et arrivais à jeun à Revigny.

 

Une autre épreuve de la marche par mauvais temps réside en le comportement de beaucoup d'automobilistes. Les chemins de traverse sont souvent impraticables et, de toute façon, il me fallait ce matin emprunter des axes assez importants pour franchir une ligne TGV et une autoroute. La surface des voies de circulation est couverte de ce mélange de boue et de résidus de gasoil ou de graisse dont les conducteurs expérimentent les effets sur leur pare-brise, et moi sur mon corps. parmi les automobilistes, différentes catégories de comportements peuvent être distingués. Quelques uns, rares, envoyaient un signe de connivence et d'encouragement en me croisant ou me doublant, voire même s'arrêtaient pour me congratuler. Beaucoup adoptaient une position correcte d'une parfaite neutralité, ralentissant parfois et s'écartant autant qu'il était possible. D'autres, hélas assez nombreux, tendaient au contraire à accélérer et à me serrer au plus juste de sorte que rien de la gerbe crasseuse qu'ils soulevaient ne me soit épargné. Risquant d'arriver à l'étape dans le même état qu'un jockey sur la ligne du Grand Prix d'Amérique par temps de pluie sur l'hippodrome de Vincennes, 

je pris alors le parti de leur présenter les fesses au passage, non pas comme une mauvaise manière en réponse à leur goujaterie mais pas simple protection. Lassé cependant de cette attitude contrainte, j'en adoptais ensuite une autre plus active. Fixant de loin les véhicules qui fonçaient vers moi comme d'un air de défit, j'esquissais un petit pas vers la droite, c'est à dire vers la route. Les automobilistes sont sans doute conscients des désagréments qui s'ensuivraient pour eux s'ils écrasaient le marcheur, ils s'écartent donc, et moi aussi vers la gauche à leur passage, éloignant de ce fait de moi les projections.Il n'empêche, ce fut là ce matin l'occasion de vérifier combien être automobiliste rend plus difficile de se comporter en humaniste....

 

Axel Kahn, le quinze mai 2013

 

22 MAI :

ÉLOGE DES FRONTIÈRES QUI VONT VERS L’AUTRE.

 

Mussy-sur-Seine

 

Mussy-sur-Seine est dans l’Aube, en Champagne, mais à cinq cents mètres de la Côte d’Or, c'est-à-dire de la Bourgogne. Cette position frontière est ancienne et la ville fut pendant des siècles disputée entre les Ducs de Bourgogne et la Champagne rattachée depuis Philippe le Bel au domaine royal de France. Fief de l’évêque de Langres, et de ce fait champenoise, la cité, Mussy-l’Évèque jusqu’à la Révolution, fut par exemple assiégée et prise par le Duc Philippe-le-Bon en personne, en 1433. Un tableau de facture flamande a immortalisé l’événement. Par ailleurs, depuis mon départ de Givet, je me joue des frontières, entre la France et la Belgique tout du long du diverticule nord-ardennais, entre les Ardennes, la Marne, la Meuse et le Haute-Marne, les régions Champagne-Ardennes, Lorraine et, dès mon départ de Mussy, Bourgogne. Cependant, aucune de ces frontières n’est barrière, elles participent à l’inverse aux échanges authentiques, ceux qui se font entre êtres ou entités différents. 

 

Sans diversité, il n’est en effet pas d’échange, on ne dialogue avec soi-même qu’à la condition de postuler comme Rimbaud que « je est un autre ». Cela vaut des personnes comme des civilisations. Qu’eut été la Phénicie sans ses emprunts à l’Égypte et à la Mésopotamie ; Rome sans l’apport des Grecs, des Étrusques, des Carthaginois ; la Renaissance islamo-andalouse sans l’influence des textes grecs ; la Renaissance européenne sans celle qui l’a précédé en pays d’Islam et, en partie par son intermédiaire, l’Antiquité gréco-latine ; l’art moderne sans l’art africain, etc. Il en va de même de la personne, à fois irréductible aux autres et qui ne peut s’édifier qu’à leur contact. Je compare souvent dans mes conférences l’humanité en chacun à la flamme qui jaillit lorsque, dans l’âtre, on rapproche deux bûches incandescentes ; isolées, elles n’auraient que rougeoyées, maintenant, elles flamboient. Les conditions pour que le prodige s’accomplisse sont, à parts égales, la distinction et la communication. La frontière assure la première, sa porosité permet la seconde. En ce sens, il est deux dangers aux semblables conséquences à l’édification et à l’épanouissement des êtres et à leur épanouissement, l’isolement assuré par des frontières étanches et l’uniformité. Je rappellerai dans un prochain billet combien les confins de la Champagne et de la Bourgogne ont par exemple été féconds pour qu’advienne un beau moment de l’enrichissement culturel et spirituel de notre pays, entre Molesme (à neuf kilomètres de Mussy), Claivaux (près de Bar-sur-Aube) et Fontenay (près de Monbard).

 

Axel Kahn, Mussy le vingt-deux mai 2013

 

24 MAI :

MARCHER, RESSENTIR ET PARTAGER

 

Mussy.

 

Quatre jours que je ne marche pas et déjà des fourmis dans les jambes. Certes ce répit m'a permis de m'occuper de mes juments, de rafistoler leurs parcs, de rafraîchir l'équipement et de donner une conférence publique, d'évoquer avec vous l'histoire si riche des confins de la Champagne et de la Bourgogne. Pourtant, il était temps de repartir, de ne pas me laisser amollir comme Hannibal à Capoue après ses premiers succès. Je n'ai encore parcouru qu'environ 380 km, le cinquième du chemin. Demain je repars, avide de ressentir, comme chaque matin, cette impression d'intense jubilation que j'ai rapportée déjà, lorsque, quelque soit le temps, je perçois cette fraîcheur, sens ces odeurs et vois ces espace engendrant une profond sensation de liberté qui m'exalte au point que des larmes de joie m'en viennent aux yeux. Ce plaisir là (aussi..) est solitaire, il peut se dire mais guère se partager. Il en va de même des multiples images composites que mes perceptions chemin faisant font naître en mon esprit, tableaux fragiles prompts à se dissiper sous l'effet de la plus légère sollicitation. Ce que je désire vivre en cheminant, je ne le conçois que dans la solitude.

 

Et pourtant, me demandent certains, journalistes ou amis, vous ne coupez pas vraiment le lien avec la vie d'avant et d'après, vous acceptez les sollicitations des médias et êtes plus actif que jamais sur les réseaux sociaux, cela n'est-il pas contradictoire avec une réelle intention d'introspection dans l'isolement du voyage? En fait, tel a toujours été mon projet, je m'en suis expliqué en détail avant de prendre la route. Selon moi, et cela depuis toujours, la nécessité impérieuse de se connaitre soi-même réside en ce qu'il s'agit là d'une condition indispensable pour apporter, pour partager. Ce que l'on offre de plus utile à autrui procède de la richesse éventuelle de celui qui offre, tout ce qu'il fait pour l’accroître donne de la valeur au partage. Il n'y a rien à donner de la vacuité. La relation pour moi évidente entre la qualité possible d'un don de soi et les efforts consentis pour enrichir ce que l'on donne est en résonance parfaite avec le sens donné par tout chercheur à son activité. Comment la qualifierait-on si les chercheurs étaient enclins à partager mais ne trouvaient jamais rien ou, à l'inverse, faisaient de remarquables découvertes mais les gardaient pour eux?

 

Ainsi, je sais que la solitude m'est indispensable pour m'imprégner aussi efficacement que possible de toutes les perceptions, de la nature, des gens et de mon esprit auxquelles la marche rend incroyablement réceptif, et pour en être de la sorte impressionné, changé, enrichi peut-être. Cependant, il n'a jamais été dans mes intentions de garder cela pour moi, la volonté de partager est elle aussi constitutive de mon projet. Par le livre, bien entendu, de manière littéraire et décalée. Les réseaux sociaux offrent aussi un moyen d'une prodigieuse efficacité potentielle pour partager autrement, pour concilier le besoin de solitude et la possibilité d'être comme accompagné en temps réel par toutes celles et tout ceux qui en éprouvent de l'intérêt et du plaisir. Je ne sais si cette utilisation des réseaux atteindra son objectif, si je serai capable par leur entremise de rénover la notion de partage du marcheur et du penseur solitaire mais tel est bien, en effet, mon objectif.

 

Axel Kahn, le vingt-quatre mai 2013

 

29 MAI :

MARCHER AUSSI POUR TOUS CEUX QUI NE LE PEUVENT.

 

De Vézelay

 

Lorsque j'ai abandonné mes fonctions administratives, j'ai conservé celles de Président de la FIRAH, Fondation internationale de recherche appliquée sur le handicap, et de Président du Comité éthique et cancer. La FIRAH s'est fixée pour objectif de promouvoir une recherche dont le but est, très directement, d'aider à l'inclusion des personnes en situation de handicap au sein de la cité, de l'entreprise, des institutions spécialisées lorsque cela s'avère nécessaire. Le Comité éthique et cancer se penche sur toutes les questions d'ordre éthique qui se posent aux malades et à leurs familles mais aussi aux professionnels de santé et aux associations impliqués dans la lutte contre ces maladies. 

 

C'est dire combien j'ai été touché des témoignages de personnes clouées dans leur fauteuil, leur lit, dont l'horizon se limite aux murs de leur chambre ou, de façon plus générale, dont l'état ou l'activité rendent impossible de songer même à m'imiter, personnes qui m'ont indiquées combien elles appréciaient de pouvoir m'accompagner au moins par la pensée. En fait, je suis comme tous les "valides en bonne santé", un peu honteux de mon insolente alacrité, surtout lorsque je me trouve face à ceux qui sont dans la situation que j'ai dite. Je rêvais de pouvoir être un peu leurs jambes quand elles viennent à leur manquer, leurs yeux lorsque les leurs ne peuvent voir les images mais qu'ils savent les penser par la magie des mots. Cependant, je redoutais ce qui pourrait s'assimiler à une complaisance facile et peu crédible de celui qui pense surtout à "s'éclater" lorsque qu'il tente d'habiller son dessein de motifs solidaires. Aussi n'ai-je jamais fait part de mon souhait secret de marcher aussi pour tous ceux qui ne le peuvent auprès des militants des associations avec lesquelles je collabore de façon très étroite dans mes fonctions "présidentielles".

 

Pourtant, je me sens autorisé à l'indiquer aujourd'hui puisque plusieurs d'entre eux m'ont fait part du réconfort, du plaisir et de l'intérêt qu'ils prenaient au parcours de ce chemin dont je rends compte chaque jour: ils sont réellement avec moi à chaque étape, lors de mes visites comme ce jour à Vézelay, j'aime l'idée que, peut-être, je leur permets de sentir ce que je ressens, d'imaginer ma joie et mes plaisirs et d'en partager parfois une bribe. Le chemin, ai-je dit, n'a à mener nulle part qu'au chemin, le marcheur l'emplit en grande partie de ce qu'il y apporte et amène. Vous en êtes, vous tous qui ne pouvez me suivre, et cela m'enrichit. Merci.

 

Axel Kahn, le vingt-neuf mai 2013.

 

3 JUIN :

 

3juin-a.jpg

 

 

DE VERRIERE EN FOREZ, LIEUDIT CONOL A MAROLS 18 JUIN :

18juin-a.jpg

Du point haut de Marol, ai-je assez de réseau? Vallée de la Loire, monts du Lyonnais ou Pilat.

 

18juin-b.jpg

Saint-Jean-de-Soleymieux, crypte du XIIème.

 

18juin-c.jpg

Site du pèlerinage de Compostelle, Marol et son église.

 

18juin-d.jpg

Dans l'église, un "écusson" de clé de voûte.

 

18juin-e.jpg

Le clocher dans l'enfilade d'une ruelle.

 

18juin-f.jpg

Façade et maisons de Marol

 

18juin-g.jpg

Devant la Chapelle Saint Roch, écusson: bourdon de pèlerin, ancre, croix et coquille de Saint Jacques.

 

21 JUIN :

Fête de la musique et apothéose crépusculaire au dessus des sucs de Haute Loire. Bonne nuit.

 

28 JUIN 

 

5 JUILLET :

5juillet-a.jpg   5juillet-b.jpg   5juillet-c.jpg   5juillet-d.jpg   5juillet-e.jpg   5juillet-f.jpg

 

7 et 8 JUILLET :

Cinquantième étape, de Livinhac-le-Haut à Figeac. Quand je suis parti du nord-est de notre pays, en mai, le temps était froid, il pleuvait, les cerisiers étaient en fleurs, les jonquilles aussi alors que le muguet en était loin. Mon passage dans le Massif Central pendant une bonne quinzaine de jours, en général à plus de mille mètres d'altitude, a semblé prolonger cette situation, le beau temps revenu en plus.

Depuis ma descente de l'Aubrac dans la vallée du Lot, le contraste est violent. Il fait toujours beau mais maintenant très chaud, les cerises ont été cueillies ou, surtout, mangées par les oiseaux insouciants des propriétaires aussi bien que des marcheurs frustrés, les arbres fruitiers sont lourds de fruits, les mûres au bord des chemins sont formées et commenceront bientôt à rougir et à noircir. C'était un printemps pourri qui sentait encore la fin de l'hiver, c'est maintenant presque l'été dans le sud-ouest de Midi-Pyrénées, l'une des régions les plus chaudes du pays. Tout indique que je me rapproche maintenant hélas dangereusement de la fin de mon périple alors que je le prolongerais bien de plusieurs mois encore, jusqu'à la fin du mois d'octobre, disons, l'automne est souvent une si belle saison.

 

Jusqu'à Conques, les plateaux du Rouergue montaient encore jusqu'à plus de six cents mètres, le Quercy ne dépasse guère trois cent-cinquante mètres, c'est maintenant presque la plaine jusqu'aux Pyrénées, ou plus exactement un paysage de collines et de coteaux écrasés de soleil, avec une succession de pentes courtes mais sèches dans toutes les acceptions du mot. Tel était aussi le cas de ma cinquantième étape de Livinhac dans la vallée du Lot jusqu'à Figeac, au bord du Célé. Afin d'éviter les heures les plus caniculaires, de 14 à 17h, j'avalais les 24 km dans la matinée de sorte à pouvoir déjeuner tranquillement après une douche rafraîchissante dans une agréable auberge au bord de la rivière, puis débuter sans tarder une visite approfondie de cette très belle ville dont le coeur date du XIVème siècle et offre un bel exemple, rare en France, de gothique civil. L'origine de la cité est en réalité très antérieure et est liée à Conques ; elle en fut une dépendance puis une rivale cause d'un forfait fameux dont Agen se trouva l'innocente victime. L'histoire est savoureuse et montre que le trafic d'os auquel donne lieu de nos jours la recherche paléontologique des ancêtres d'Homo sapiens, la terrible rivalité qu'elle engendre entre les équipes et les pays, connait avec la compétition pour la possession des reliques des antécédents aux premiers âges de la chrétienté.

 

Conques aurait été fondée par un ermite au début du IXème siècle auprès de la source du Plô qui coule toujours aux pieds de l'abbatiale, sans doute sur un site occupé depuis au moins l'époque mérovingienne. Un premier sanctuaire y fut bâti pour honorer "notre Sauveur", qui bénéficia très tôt du soutien et des largesses de Charlemagne et, surtout, de son fils Louis le Pieux, roi d'Aquitaine. Vers l'an 840, son successeur Pépin II donna en fief Figeac aux moines bénédictins de Conques. Ce présent n'allait pas tarder à poser de sérieux problèmes aux gardiens du sanctuaire de la vallée du Dourdou. En effet, la cité aux bords du Céré se développa rapidement, de nombreux moines issus de Conques s'y établir, une nouvelle abbatiale y fut construite, on parla de "nouvelle Conques" qui commençait à porter ombrage à l'ancienne. Dans ce temps là déjà, la notoriété et la richesse des abbayes et autres lieux de culte dépendaient de la présence de reliques susceptibles d'attirer des flots de pèlerins et de dons qui assuraient la prospérité des sanctuaires et des communautés qui les gardaient et en garantissaient la promotion. Une relique est un fragment du corps, en général un fragment d'os, d'un saint ou d'un des proches de Jésus de Nazareth, ainsi que des objets liés à leur histoire. Les plus grands lieux de pèlerinage possèdent tous ce qui passe pour être un fragment de la vraie croix et de la couronne d'épines de la Passion , une goutte de lait de Marie, des bouts d'os censés avoir appartenu à de saints personnages, etc. Ces derniers acquièrent une réputation vite très rentable lorsque le bruit se répand que des miracles peuvent leur être attribués. Or, Conques ne se distinguait pas suffisamment des autres sanctuaires pour devenir un but majeur de pèlerinage, elle ne pouvait rivaliser avec Saint-Martin de Tours ou Saint Cernin de Toulouse et était même menacée par le succès grandissant de Figeac. L'abbé de Conques décida par conséquent de se procurer des reliques susceptibles d'attirer le chaland, et ce par tous les moyens. Après plusieurs tentatives menées à l'occasion de la période troublée qu'entraînaient, après ceux des Sarrasins, les raids des Normands par la Gironde, la Garonne et la Dordogne, les Conquois jettèrent leur dévolu sur les restes de Sainte Foy en possession des moines d'Agen. Cette jeune Agennaise de treize ans aurait été suppliciée lors des persécutions de l'empereur romain Dioclétien, au IVème siècle, pour avoir refusé d'abjurer sa foi et d'adorer les idoles du Panthéon romain. Une première tentative de la rôtir sur un grill ayant échoué du fait d'une pluie salvatrice qui éteignit le feu, elle fut décapitée. Sa tête récupérée par la communauté chrétienne devint un objet majeur de dévotion.

 

Un bénédictin de Conques émigra à Agen où il devint un agent infiltré gagnant les faveurs du clergé agenais au point qu'il fut intégré au groupe très fermé des gardiens des reliques de Sainte Foy. Au bout de dix ans, en 866, ayant apaisé toutes les méfiances, il subtilisa les reliques et, par une "translation furtive" (c'est ainsi que les Conquois désignèrent le vol), les amena à Conques. Dans toute la région, puis dans tout le Royaume et au delà, le bruit se répandit vite que les saintes reliques avaient entrainé des miracles, redonné la vue à "Guibert l'illuminé", un homme dont un rival avait arraché les yeux aussitôt mangés par un corbeau, libéré de leurs chaines des prisonniers innocents. Le succès s'ensuivit et le pèlerinage de sainte Foy à Conques pris très vite de l'ampleur, les dons affluèrent. La position de la petite cité sur la chemin de Saint Jacques de Compostelle lui permit ensuite de ne pas pâtir du succès phénoménal de ce dernier pèlerinage contrairement à d'autres sites. La philosophie de l'histoire est que, au Moyen-âge et en matière de dévotions religieuses, le crime pouvait payer, qu'un vol éhonté d'une communauté chrétienne par une autre pouvait assurer la prospérité de cette dernière. Mais c'était au Moyen-âge, tout a bien changé depuis, ou pas ?

 

Cette histoire est quand même morale. Si Figeac est désormais incapable de rivaliser avec Conques dans le coeur de pèlerins, elle a acquis un titre de gloire que même les incrédules ne pourront lui contester. Elle est la patrie de Jean-François Champollion dont les efforts remarquables, un travail acharné plus de trente ans durant, permirent d'élucider les codes de l'écriture égyptienne à l'aide des hiéroglyphes. Un musée didactique et passionnant lui est consacré, la pierre de Rosette est reproduite sur l'une des plus belles places de la ville, la place de l'écriture.

 

Il est de ce fait impératif d'aller à la fois à Conques, pour la beauté que la légende et la foi ont contribué à transcender ; et à Figeac, pour le témoignage remarquable qu'elle constitue de la permanence du génie humain dont l'écriture est le démultiplicateur sans pareil.

 

Axel Kahn, les sept et huit juillet 2013

 

16 JUILLET :

16juillet-a.jpg   16juillet-b.jpg  16juillet-c.jpg   16juillet-d.jpg   16juillet-e.jpg   16juillet-f.jpg   16juillet-g.jpg   16juillet-h.jpg   16juillet-i.jpg

 

 

24 JUILLET :

Soixante-quatrième étape, d'Arzacq-Arraziguet à Arthez de Béarn. J'ai pu, depuis mon entrée dans le Béarn, avoir une nouvelle illustration de ce que j'ai déjà signalé dans ces billets : depuis le désastre à l'état pur de l'implosion du tissu économique et humain de Decazeville, j'observe différentes manifestations d'un réel dynamisme économique qui touche, parfois de manière articulée, les différents secteurs d'activité qui créent des richesses primaires, l'industrie, l'agriculture, l'agroalimentaire, le tourisme.

J'ai signalé le cas de Figeac, noté l'optimisation dans le Quercy des productions d'une terre ingrate, chanté la profusion des productions fruitières et maraîchères en complément d'une riche polyculture et, déjà, du développement d'un actif marché "du gras" (foies gras et confits) dans le Tarn-et-Garonne, etc. Dans certains de ces territoires, la terre est riche (Tarn-et-Garonne, vallée du Lot), dans d'autres elle est aride, dans les deux cas les agents économiques font preuve d'un incontestable ressort qui rejaillit, directement et indirectement, sur les autres secteurs d'activité : les services puisque des richesses sont créées et du pouvoir d'achat engendré, parfois aussi l'industrie sans relation avec l'agroalimentaire lorsqu'elle trouve intérêt à bénéficier en terme de notoriété d'une image valorisante. Tel est le cas de Cahors où une assez grosse société, La Manufacture Appareillage Électrique de Cahors, a tenu à conserver sa référence à la ville tout en diversifiant et internationalisant ses activités. Bien entendu, une telle situation favorable est plus aisée à conserver et à développer dans les régions qui n'ont jamais été massivement industrialisées que dans celles qui ont fait au XIXème siècle le pari du développement industriel quasi-exclusif.

 

Pourtant, on ne peut s'arrêter seulement à cette observation de bon sens. Je suis ce soir dans le jardin de la famille qui propose la chambre d'hôtes où je vais passer la nuit, sur la ligne de crête de la colline où se trouve Arthez-de-Béarn. À mes pieds se trouve le bassin de Lacq dont le gisement de méthane est maintenant épuisé, comme la mine de houille à ciel ouvert de Decazeville ou les mines de fer de lorraine l'ont été en leur temps. Cependant alors que l'épuisement de la ressource naturelle, au moins son appauvrissement en deçà d'un seuil de rentabilité de l'exploitation, a abouti là à l'un de ces désastres industriels que j'ai notés, on assiste ici, à Lacq, à un réel mouvement de reconversion et d'implantation d'usines nouvelles qui emploient et emploieront des milliers de personnes. Bien sûr, hélas pas autant qu'au temps de la pleine exploitation du gisement mais le mouvement existe, amenant par exemple à l'implantation d'un groupe japonais, Toray, spécialiste de la physicochimie et ingénierie des fibres de carbone. Parmi les paramètres de cette différence de sort il faut relever le type d'activité, ingénierie chimique contre travail de mineur, et le niveau professionnel requis en moyenne. La reconversion à Lacq bénéficie à l'évidence de la possibilité d'utiliser les compétences de nombreux techniciens chimistes dans d'autres secteurs que celui de la chimie du méthane local. Cependant, je suis loin d'être convaincu que dans les autres situations de changement de donne par épuisement d'une ressource naturelle, le souci du bien commun des décideurs de l'époque les ait amenés à étudier très en amont de l'événement prévisible toutes les solutions au drame humain qui s'annonçait sans cela.

 

L'influence dans les villes, Figeac mais aussi Pau en Béarn, de l'atmosphère d'innovation autour de l'aéronautique dont Toulouse est le centre bénéficie du nombre important d'Écoles, grandes et plus modestes, Grands établissements et Universités en Aquitaine et Guyenne, facteur d'un pourcentage élevé de diplômés.

 

Sur un autre plan, l'importance des ressources agricoles a abouti dans le Sud-Ouest, pas seulement mais ici à un niveau remarquable, à des opérations de diversification des activités de grandes coopératives qui sont devenues des puissances économiques majeures. Je sais la forte opposition de mouvements agricoles à cette évolution capitalistique du mouvement coopératif et leur hostilité au pouvoir hégémonique acquis par certains de ces groupes. Pourtant, je dois reconnaître que l'utilisation des profits tirés des activités les plus traditionnelles pour investir, par exemple, dans l'agroalimentaire à base régionale participe à l'impression de grand dynamisme de la région. Maïsadour est l'exemple typique de ce type de stratégie et d'évolution. Au départ mouvement coopératif des maïséculteurs, il est devenu aussi un acteur majeur des foies gras et confits, du jambon de Bayonne (jadis expédié par Bayonne mais préparé au Béarn comme au Pays basque), du caviar d'Aquitaine, du saumon, etc

 

Enfin, autre bénédiction de ces régions, elles bénéficient des possibilités du tourisme de masse sur la côte atlantique et dans les Pyrénées et leur piémont, de la manne non-négligeable du pèlerinage de Compostelle, toutes sources là encore de ressources conséquentes, peut-être dix pour cent de l'ensemble des activités économiques. Le pouvoir d'achat ainsi engendré est facteur de maintien des commerces et de développement des services, ce qui constitue un facteur d'appel à cette nouvelle ruralité, facteur de renouveau et de consolidation de petites villes et de cantons ruraux que j'ai évoqués à plusieurs reprises.

 

En bref, sans que mon constat désolé de la situation socio-économique de tant de territoires français soit à réviser, j'ai la satisfaction de terminer mon périple dans des régions qui témoignent d'un incontestable ressort économique et humain. Il n'offre hélas pas de solution miracles pour les sites les plus sinistrés qui ne jouissent pas des mêmes atouts mais il existe, il participe à la réalité de la France et donne certaines pistes en ce que parmi ses facteurs on trouve des mots clés de valeur sans doute générale : diversification, niveau de formation, fierté et patriotisme local, optimisme.

 

Axel Kahn, le vingt-quatre juillet 2013.

 

25 JUILLET:

L'ITV de LAURENCE DESJOYAUX dans le Pélerin sorti en kiosque ce jour

 

1/7. Peu de lieux de culte on résisté aux guerres de religion au Béarn. Chapelle de Caubin. 

2/7 ...et chapelle de l'abbaye de Sauvelade.

3/7. Les remparts formidable de Navarrenx, de près d'un siècle antérieurs à Vauban.

4/7. Imprenables, ils ont résisté aux troupes de Charles IX.

5/7. Des remparts, la porte d'Espagne.

6/7. Sur les remparts, le puit du pont-levis.

7/7. "La fontaine militaire", décoration, début XVIème.

Cadeau d'un béret béarnais. Il fallait l'essayer.... 

 

26 JUILLET :

Extrait du 19/20 de France 3 Pau Sud-Aquitaine du 25/07/2013 - Axel Kahn

 


 

Reportage FR3 Aquitaine - Journal d'hier au soir et l'arrivée d'Axel à Navarrenx

 

Article du 25 Juillet dans Sud-Ouest Béarn

Axel Khan, le randonneur au long cours, apprécie "le dynamisme du Béarn"

Axel Khan  accomplit un tour de France à pied. Le biogénéticien et  essayiste français fait étape à Navarrenx, avant Saint-Palais, vendredi. Après plus de 1900 kilomètres sur les...

1/5. Tiens, les maisons sont blanches, les volets bruns-rouges. On doit être au Pays basque.

2/5. Autre indice, le palais de justice d Saint-Palais.

3/5. Confirmé, le fronton est bien là.

4/5. La chapelle d'Olhaibi est incontestablement basque.

5/5. La Blonde d'Aquitaine dans les collines de la Soule, les montagnes de Basse Navarre au loin.

PIÉMONT, DU BÉARN AU PAYS BASQUE 65 et 66 ème étapes, d'Arthez-deBéarn à Navarrenx puis à Saint-Palais


27 JUILLET :

Billet de la 64ème étape publié par le Huffpost sous le titre de la reconstruction du tissu économique de la France

ICI   ou   ICI

À 14h43, le 27 juillet, jour et heure dits, la porte Saint Jacques, Saint-Jean-Pied-de-Port.

1/6. "La stèle de Gibraltar" marque la convergence de 3 "camino": du Puy, de Vézelay, de Tours.

2/6. Le petit village d'Ostabat encore désert le matin.

3/6. La croix de Galzetaburu.

4.6. Les Pyrénées, les voilà.

5/6. Le Pottöck et la poule.

6/6. L'ultra commune chicorée sauvage encore fermée avant apparition du soleil.

AUX PIEDS DES PYRÉNÉES 27.7 Soixante-septième étape, de St-Palais à Saint-Jean-Pied-de-Port.

 

 

28 JUILLET :

1/6. Pour Ronceveau, après l'église de St-Jean-P-de-P, passer par cette porte et engagez- vous sur...

      2/6..le pont "romain" sur la Nive, sortez par la porte d'Espagne...et montez de 1200 m en dénivelé.

3/6. En chemin, les Pyrénées vers le pic du midi d'Ossau (est).

4/6.....et aussi la rencontre du chardon des Pyrénées,.. 

5/6.....de troupeaux de chevaux dans les alpages.

6/6. Du col frontière (de Beltarte), le Pays basque sous nos pieds.

 

L’ADIEU AUX PÈLERINS 28.7 Vingt-huitième étape, Saint-Jean-Pied de Port au col de Beltarte et retour. 

 

 

29 JUILLET :

1/12. En partant, église d'Uhart-Cize.

2/12. En montant, les crêtes d'Iparla. J'y serai demain, étape "sérieuse".

3/12. Bon, il va falloir passer cette crête...

4/12....puis grimper la dessus, c'est à dire le Monhoa.

5/12....mais quelle récompense. Vers le sud et l'Espagne.

6/12. Vers l'ouest, l'Oxylarandoy. 

7/12. Vers le nord-ouest, regardez bien dans la direction du cheval, l'Atlantique...

8/10. Somme au sommet, surveillé.

9/10. La mère attentionnée veille : dormez, les poulains jolis!

10/12. Les sentes à flanc de pente, sans personne; j'adore...

11/12. La bergerie basque.

12/12. À Saint-Etienne de Baïgorry, un autre pont "romain" sur la Nive et le château Etchaux.

 

 

29 JUILLET :

MONTAGNE BASQUE 29.7 Soixante-neuvième étape, de Saint-Jean-Pied-de-Port à St-Etienne de Baïgorry.

 

 

30 JUILLET :

1/12. Les crête d'Iparla ce matin. Allons-y.

2/12. Elle n'est pas passée. En montant, du col frontière d'Harrietko, vers l'Espagne.

3/12. Depuis le pic de Toutoulia, je m'approche des crêtes.

4/12. Les voilà, dans leur sauvage spendeur.

5/12. Les mêmes, vers le sud.

6/12. Du pic d'Iparla, dans la brume de chaleur, les hauts sommets pyrénéens.

7/12. Au nord, la Rhune. Je m'arrêterai à ses pieds jeudi.

8/12. Les chèvres défendent leur territoire, le mâle, assis à gauche veille.

9/12. Comme la jument hier, maman chèvre veille sur son chevreau allongé à sa gauche.

10/12. Ces moutons sont en Espagne, au dessus de la côte basque.

11/12. L'église romane de Bidarray.

 

 

30 JUILLET :

CHEMIN DE CRÊTE 30.07 Soixante-dixième étape, de St-Etienne de Baïgorry à Bidaray

 

 

31 JUILLET :

1/3. Les stèles basques discoïdales à la chapelle de l'Aubépine au dessus d'Aïnoha.

2/3. La Rhune, Aïnhoa et la côte.

3/3. Les pottöks au sanctuaire.

71ème étape, de Bidarray à Aïnhoa. 72ème et dernière étape d'Aïnhoa à Ascain 

1/3. Les stèles basques discoïdales à la chapelle de l'Aubépine au dessus d'Aïnoha.

2/3. La Rhune, Aïnhoa et la côte.

3/3. Les pottöks au sanctuaire.

Soixante-et-onzième étape, de Bidarray à Aïnhoa. Soixante-douzième et dernière étape d'Aïnhoa à Ascain Et voila, cette phase importante, peut-être essentielle de ma vie, durant laquelle j'ai réalisé un vieux rêve, me jeter corps et âme au milieu des paysages français et de ceux qui y vivent, tâcher d'être sensible à tout, partager mes observations et analyses, témoigner de mes émotions et de mes joies, se termine dans une région fière et belle, le Pays basque qui a revêtu ses plus beaux atours de soleil comme pour l'occasion

Demain, l'étape aura bien sûr un caractère spécial dès lors que mon périple a manifestement intéressé les médias qui seront très présents (ils l'étaient à dire vrai déjà aujourd'hui) et que le Maire d'Ascain a pris la responsabilité de m'accueillir avec quelque solennité à 17 heures dans sa commune. Je serai exact au rendez-vous, bien sûr, considérant symboliquement cette heure comme celle qui marquera le terme de mon périple.

 

Je ne serai pas au rendez-vous quotidien de mon billet, demain, les "cérémonies" amicales prévues m'en distrayant. C'est pourquoi, je désire consacrer ce dernier billet de randonnée à des remerciements. J'avais rêvé mon aventure comme une combinaison de solitude, d'échanges et de partage. La solitude de la marche a été intégralement respectée mais l'échange et le partage requièrent la participation des autres, la manifestation au moins de leur intérêt. Tel a été le cas depuis mon départ de Givet, les témoignages en ont été nombreux, aussi bien à l'occasion de mes rencontres chemin faisant que par l'intermédiaire des réseaux sociaux. Tous les jours, au moins quinze mille personnes se sont connectées sur mon blog et, on peut le supposer, ont lu en totalité ou en partie les textes d'essences très diverses que m'avaient inspirées les étapes accomplies. Les commentaires ont été nombreux et ont emprunté tous les canaux. J'ai pu de ce fait éprouver que la seconde partie de mon projet n'était pas un échec non plus, justifiant de la sorte la première. En effet, et ce point a été l'objet de discussions parfois vives sur Facebook, j'ai dit mon peu de goût pour les desseins de "développement personnel", très dans l'air du temps de nos sociétés narcissiques, lorsque cela n'était pas d'abord le moyen d'être plus prodigue dans ce que l'on peut apporter à l'autre et dont il peut tirer profit. Ce chemin n'aurait été que l'occasion de bouffées de bonheur sans réelle satisfaction si vous ne m'aviez envoyé des signaux m'indiquant que vous y preniez vous-même plaisir, voire plus.

 

À ce titre, les messages de personnes handicapées m'enjoignant de marcher aussi pour elles m'ont bouleversé. En bref, amies et amis, vous avez été très présents dans cette "aventure" à laquelle vous avez conféré une partie de sa signification, de tout coeur, je vous en remercie, à bientôt, à très bientôt.

 

Axel Kahn, le trente-et-un juillet 2013

 

1 AOUT :

1/3. Arrivée sur Sarde par la voie romaine.

2/3. Les tribunes en bois de l'église de Sare, XVIIème siècle.

3/3. Je descends de la Rhune sur Ascain et St-Jean-de-Luz. Pas de doute, je suis arrivé. FIN. Amitiés

 

ARRIVEE


L'ITV de La Croix parue ce jour 1.8.2013 pour l'arrivée d'Axel KAHN

 

 

Liste des articles 


Saigon Map   Google Maps

Diện chẩn

Dịch ngoại ngữ (Reverso)   Dịch ngoại ngữ (Bing translator)

Quán Monge   Hôi nghi Người Việt Nam ở nước ngoài  (xem thêm)

Chiến lược toàn cầu (statégies planétaires)


 

icon_wink.gif Dưỡng sinh phòng bệnh  (xem thêm : Phương pháp trị bệnh bằng gạo lức, tiêp theo 1, tiêp theo 2, icon_biggrin.gifCancer, tai biến AVC, ung thu thân, ung thư buồng trứngtiêp theo 3 tiêp theo 4, tiêp theo 5, Ung thư mũi, da : tiêp theo 6, icon_lol.gif Siêu vi gan, thyroïde : tiêp theo 7) ... Phong thấp, hở van tim, gai cột sống : (tiêp theo 8)Tiểu đường : (tiêp theo 9)

icon_wink.gificon_wink.gif Trị bệnh bằng gạo lức 7  (tiêp theo 8) (tiêp theo 9)

Viêm mũi, cổ, phổi, lở lóet (tiêp theo 10) (tiêp theo 11)


Khám Phá Về Gạo Lức

 

Định thần, Résultats scientifiques surprenant (Kết quả khoa học lạ lùng)

Espionnage économique  Mật thám kinh tế

Chuyện tái sanh của Jenny, Réincarnation

 


Partager cet article
Repost0
26 juin 2013 3 26 /06 /juin /2013 10:42

Nhân dịp hàn huyên về đạo Phật hoặc đạo Thiên Chúa. Trong số bạn bè chúng ta có nhiều bạn hiểu biết về đạo Thiên Chúa vì đã từng học trường Taberd hoặc nơi khác, hoặc khi nghỉ hưu thì lại « quy y ».

 

Chúng ta đều biết là « học đạo » để hiểu và sống cho « phải đạo » vì ngay từ nhỏ đã học công dân giáo dục tại trường học, học ăn học nói, học gói học ngồi, học cư xử, học đi học đứng … Không phải theo đạo người ta mới dạy cho bạn là « không giết người », « không nói dối », « không lấy của người khác », « không ngoại tình », v.v.

 

Quy y :

Muốn trở thành « phật tử », « đệ tử » của một tu sỹ (đại đức, thượng tọa, hòa thượng) thì bạn phải được một vị tu sỹ đỡ đầu, xác nhận bạn đã nghe, hiểu và hành « tam bảo » và « ngũ giới ». Xin nói nôm na là « ba lời bảo » và « năm giới răn ». Ba lời bảo gồm có Phật, Pháp và Tăng :

 

1. quy y Phật,

2. quy y Pháp,

3. quy y Tăng.

 

Và năm giới răn gồm có năm điều ngăn cấm :

 

1. không giết người,

2. không trộm cắp,

3. không tà dâm,

4. không nói điều vô ích,

5. không uống rượu.

 

Ý nghĩa quy y là gì ?

Là nơi nương tựa, tức là tôn kính, bạn phải có cái gì đáng quý để nương vào đó thì mới an tâm. Đã gọi là đáng quý thì phải là đáng quý thật, chứ không phải cái của bạn mơi là đáng quý. Không phải là người Thầy của bạn hoặc là câu nói của người Thầy bạn mới là đúng là đáng quý đâu.

 

Thật vậy bạn thử « tự đặt bài ra mà học » (như thầy Mực dạo nọ có nói trong một lớp học trường Taberd). Bữa nay mình xin tự đặt ra bài « không nói điều vô ích »

 

Không nói điều vô ích :

Những lời nói vô ích là nói bậy, nói lăng nhăng tàm xàm không đầu không đuôi … như dưới đây :

 

- Nói lời độc ác, nói nặng lời, chửi rủa ;

- Nói dối ;

- Nói lời chia rẽ ;

- Khoe khoang ;

 

 

 

Trong bài này mình bàn về "không nói điều vô ích" :

Nói dối là một trong 4 điều nói vô ich 

  

Có nghĩa là nói không đúng sự thật, có nói không, không nói có. Mời bạn nghe bài hát « Về nhà nói dối làm sao ? » :

 

Yêu nhau cởi áo cho nhau,

Về nhà dối rằng cha dối mẹ ớ ơ,

Rằng a dối a qua cầu,

Rằng a ối a qua cầu tình tình tình gió bay,

Yêu nhau cởi nhẫn ối à trao nhau,

Về nhà dối rằng cha dối mẹ a à a á a,

Rằng a ối a qua cầu,

Rằng a ối a qua cầu tình tình tình đánh rơi,

 

 

 

Vài chuyện vui về nói dối :

 

Nói dối làm vừa lòng bà ngoại ?

      Anh chàng hay nói dối bữa đó chơi bài « tướng sỹ tượng » với bà ngoại, trong đầu luôn luôn nhớ câu nói của mẹ dặn « bà ngoại không thích thua bài đâu nhé». Chàng ta nhớ vậy cho nên khi cầm 6 quân bài trong tay, đợi bà ngoại ra quân trước thì cứ mỗi lần như vậy thay vì đưa quân bài ra thắng thì lại đem chui đi ! Những con bài lớn nhất như con ách (as), vua (roi), hoàng hậu (reine) … thì đem ra chui đi hết, chỉ giữ lại bài xấu, cho đến lúc chót giữ lại một đôi « cà tèng » như đôi 9 ca-rô trưng ra làm bộ hí hửng tưởng như thắng rồi !

      Nào dè thấy nét mặt bà ngoại tươi hẳn lên, rồi bà cầm đôi bài của bà đập nhẹ xuống bàn : đó là đôi bồi (valet) ! Vậy là bà ngoại đã thắng … cuộc chơi kéo dài nhiều lần, lúc nào anh chàng « nói dối » kia cũng thua. Lại còn nói thêm « bà số tốt quá, bài của con toàn là xấu ».

 

 

Làm trọng tài nói dối ăn gian ?

 

      Anh chàng nọ làm trọng tài cho cuộc đấu bóng bàn giữa một người trẻ tuổi và một ông già, cứ khuyến khích ông già chơi đấu cho vui. Vậy là cuộc đấu bắt đầu. Người trẻ tuổi bắt đầu giao banh, hai bên đánh qua đánh lại cho tới khi quả bóng vừa tầm tay thì chàng trẻ xoay mình đập thật mạnh và ông già chịu thua không đỡ nổi !

      Chàng trọng tài thấy vậy mới nói dối là cú đập đó ra ngoài lề … cũng như giao banh mà lại cong mình xuống và giấu banh dưới bàn là không được. Vậy là ông già đã thắng. Chàng ta « nói dối » là không được cãi lại trọng tài !

 

Nói dối vì tham ?

      Mình nhớ đến anh chàng kia trong một buổi họp có nhiều người chưa quen biết nhau, cho tới khi người ta hỏi là người xứ nào, thay vì nói thật là người Khờ Me thì lại khoe khoang là người Nhật Bản. Sau này mình khám phá ra là vì người Nhật giàu có hơn Khờ Me nhiều !

 

Nói dối tuổi tác ?

      Anh chàng nọ chạc 55-60 tuổi vậy mà ai có hỏi tuổi thì lúc nào cũng nói mới 34 thôi ! Lại còn nhắn bạn bè đừng khai tuổi (cũng chạc 55-60) như anh ta, vì nếu khai ra thì người ta sẽ đoán được ngay tuổi của chàng ta, bởi vì bạn học cùng nhau như vậy thì làm sao mới có 34 ?

 

 

Nói dối để được thiên hạ vỗ tay khen ?

 

      Anh chàng kia hàng năm cứ vào khoảng tháng tư thì hay « khoe » là tham dự chạy việt dã (marathon de paris, 42 195 m). Nói dóc quá vì theo mình biết thì phải ghi danh ngay từ năm trước mới có chỗ chứ đâu phải muốn chạy là chạy, vì phải có bảng số tham dự đeo trước ngực. Lại còn quảng cáo là ai muốn tham dự thì phải ghi danh trước với anh ta ! Mình mới khám phá ra là sự thật không phải như vậy đâu. Anh ta hẹn bạn tại Charenton lúc 10g30, khi đó là những tốp dẫn đầu mới chạy ngang và như vậy nhịp độ chạy rất nhanh … anh ta còn phải đợi khoảng 15 phút sau khi nhịp chạy chậm dần thì lúc đó mới nhập vào đoàn, vào giữa đoàn chứ không ở ngoài bìa hoặc chạy song song trên vỉa hè đâu !

 

      Chỉ khi nào vào tới Paris, chạy tới quận 12 thì khi đó bắt đầu nhộn nhịp do sự cổ võ của quần chúng đông đảo hai bên lề đường, vỗ tay hoan hô và vẫy chào, lúc đó anh chàng mới chạy vào gần lề để chào đáp lễ các bà và các em bé dơ tay ra đập vào bàn tay anh ta. Chạy giỏi lắm là 3 500 m chứ bao nhiêu mà khoe chạy việt dã ! Mình thấy thích thích ...

 


 

 

 

 

(Còn tiếp)

Rất mong bạn cho ý kiến viết thêm ...

Nối điêu, nói dối hoặc nói điều vô ích là gì ? 

Partager cet article
Repost0
7 janvier 2013 1 07 /01 /janvier /2013 20:24
Partager cet article
Repost0
29 novembre 2012 4 29 /11 /novembre /2012 13:31

Chuyện có thật

 

 

         Vào dịp Thầy dạy lớp ba ở Tarbes gần Lourdes … buổi trưa hôm ấy đang lúc Thầy trả lời các câu hỏi, vì ngồi ngay hàng đầu nên mình thấy có một người từ cuối phòng đi vào và ngồi ghế trống bên cạnh cách xa có hai ghế ! Thầy biết là ông bộ trưởng Y Tế của Pháp cho nên có vài lời giới thiệu, ông nguyên là thị trưởng tỉnh Lourdes thì ông chỉ trả lời ngắn gọn « tôi rất hy vọng được giới thiệu » (j’espère bien …) và tiếp tục ngồi nghe. Ông tò mò tới thăm vì báo chí trong vùng loan tin rất nhiều về lớp học, ông chỉ tới với tư cách cá nhân.

 

          Thầy đặc biệt được nâng cao tại Thái Lan trong các chùa chiền có hình trưng ngang hàng với các đức Phật, kể cả trong chính quyền và cô công chúa Thái Lan rất kính nể Thầy. Chưa kể Tích Lan là nơi duy nhất được công nhận như một ngành học trong các trường đai học, do Thầy tới khai trương vào năm 2002.

 

Thế giới vô hình ?

 

Nhan-ien_Geneve_94_d.jpg

 

            Một học trò ở Pháp khi đi nghỉ hè bên Ai Cập năm 1992 lượm được một bức tượng rất quý bằng đá cẩm thạch dài 5 phân, nghe nói chỉ có một người duy nhất mới giữ được nó. Khi được học nhân điện thì mới trao lại cho Thầy, sau đó thì tượng đổi màu và dài thêm được một phân ! Vài năm sau Thầy cho mọi người xem trong lớp bốn tại … có rất nhiều học viên trong lớp chụp hình kỷ niệm nhưng duy nhất một người chụp được một tấm đặc biệt : hào quang có đường kính khoảng 40 phân hiện ra phía sau Thầy, đặc biệt hơn nữa ở phía sau có hình một ông cụ già mặt dài khoảng 120 phân. Mình có thể nhận ra miệng và một phần mũi (bên trong hào quang), hai con mắt (bên trên hào quang) và đầu …

 

            Một trong hai vị Tổ Sư đang có mặt trong lớp học mà học viên có thể nhận ra trong lời nói của Thầy, giọng nói của người nào khác chứ không giống như tiếng nói hàng ngày của Thầy. Tùy theo lớp học người ta nhận ra có đến hai giọng nói khác nhau !

 

Bạn muốn làm luận án ?

 

 

         Nơi duy nhất bạn có thể trình luận án tiến sỹ là Tích Lan với điều kiện do Thầy hướng dẫn ! Nay Thầy không còn thì ai sẽ chủ tọa trong buổi trình bày ? Thầy có bằng tiến sỹ rồi … và một số người được Thầy giới thiệu và chẳng cần làm gì cũng có bằng tiến sỹ y khoa của Tích Lan.

 

          Trong khuôn khổ nào bạn muốn luận án ? Triết lý, thần học hay xã hội học ? Hay là y học ?  Bạn phải nêu ra hàng trăm trường hợp điển hình, theo một quy trinh (protocole, traçabilité) nhất định !

 

          Trước hết bạn phải quan sát và nhận xét những gì đã xảy ra kể từ năm 1980 : nguồn gốc cho tới khi lan rộng ra từ Mỹ sang tới Âu Châu (Bỉ, Pháp, Thụy Sỹ, …) rồi tới Nam Mỹ (Vénézuela, …), Úc Châu, Phi Châu, Á châu (Trung Quốc, Liên Sô, Thái Lan, Viêtnam, …).

 

-         Làm thế nào lấy được năng lượng bên ngoài ?

-         Năng lượng đó là gì ? Ở đâu tới ?

-         Các loại năng lượng tự nhiên mà khoa học đã khám phá ra ?

       

Những năng lượng sinh học :

 

-         Hào quang của các cơ thể sống (hiêu ung Kirlian) : đầu ngón tay, lá cây

-         Chữa bệnh bằng tay (tài nang bâm sinh)

-         Khí prana

 

Những khả năng kỳ diệu của con người : (tài năng bẩm sinh)

 

        -         Tìm mộ người đã khuất

-         Biết được tiền kiếp

-         Bác Hồ nhập hôn noi chuyên voi các nhà ngoại cảm

-         Cảm nhận từ xa

-         Phóng, bay, đi trên không

-         Đi trên mặt nước, đi xuyên que cửa kiếng

-         Khí công Trung Quốc

-         Thần giao cách cảm

-         Nhìn qua vách tường, qua tấm sắt

-         Thấy trước những sự việc sắp xảy ra

-         Đoán biết chi tiết gia đình của người lạ mặt chưa hề quen biết

 

 

        

Phương pháp Hướng Đạo

 

Phương pháp này đã được đề cập tóm tắt trong các bài nói về "kinh nghiệm tuổi già", cách luyện tập và cách nhìn "biện chứng" về một đề tài mới mà kết quả chưa được kiểm chứng một cách khách quan (Matthieu Ricard).  Khác với tài năng bẩm sinh phương pháp này ai cũng có thể đạt được nếu biết tập luyện đúng cách. 

 

 

 

 

 

Tham khảo thêm :

1) B.A. Brennan. Hands of Light, New York, 1988

2) Nguyễn Đình Phư. Nhân điện, những phát hiện và ứng dụng. Nhà Xuất Bản Văn Hóa và Thông Tin, Hà Nội 1994.


 

(Còn tiếp ...)

 

 


 


 


 


Bac Hô nhâp hôn noi chuyên voi cac nhà ngoai cam ...


Thành lâp Phân Khoa Nhân Diên (Truong Dai Hoc Mo Rông Tich Lan - 11/2002)


 


Chua bênh bang nhân diên cua Cu Cam


Tuong nho Thây Dang ...


Thây ca vong cô ...  (1)


Thây ca vong cô ...  (2)


Thây ca vong cô ...  (3


Thây ca vong cô ...  (4)


 


 


 


 


Partager cet article
Repost0
23 novembre 2012 5 23 /11 /novembre /2012 12:36

 DasiraNarada1-copie-3.jpg

 

Nguồn gốc của nhân điện

 

           Đức Tố Sư trường sinh học nhân điện là Ngài Dasira Narada (1846-1924), người Tích Lan , sanh ngày 24-10-1846. Người kế vị cũng là tu sĩ phật tử và là người đã truyền lại cho Dasira Narada III (1942-2007) và cho tới nay không có ai kế tiếp.

 

           Ngài Dasira Narada II không biết rõ vì lý do gì đã sang tới tận Viêtnam để tìm người kế vị nhưng ông ta cứ trốn tránh hoài, cuối cùng không trốn khỏi ! Vì điều kiện học rất khó khăn trong suốt một tháng trời, ăn toàn rau và mỗi ngày ngủ có hai tiêng đồng hồ. Thầy là người duy nhất được khai thông LX1. Đó là LX chỉ có người Thầy mới được, rất nguy hiểm có thể làm cho thành người điên do luồng  « hỏa hầu » kundalini … Những người trong gia đình Thầy ở Viêtnam khi đó chẳng ai tin vì một điều dễ hiểu là Thầy không có trình độ học vấn cao ! Đến khi Thấy qua Mỹ năm 1988 cho tới năm 1991 trong gia đình lấy làm ngạc nhiên khi hay tin Thầy chữa bệnh cứu giúp rất nhiều người. Minh thấy ham quá liền ké theo bà xã là người mà Thầy cưng nhất từ khi còn ở Viêtnam. Thầy cho đi học lớp một và hai tại Paris trước khi đi Saint Louis học các lớp trên chỉ do chính Thầy dạy. Sau này thì cũng có một số người được Thầy cho phép dạy lớp ba và bốn nhưng khi truyền năng lượng thì Thầy hẹn giờ để truyền từ Saint Louis tới Paris và các nơi khác qua truyền hình (vidéo conférence).  

 

Vài mẩu chuyện vui khi dạy học

 

          Lúc dạy lớp một và hai ở Paris có một người bạn và chú Mười Phi tham dự. Sau đó người bạn cho hay là khi kích thích các LX thì thử xem có « đóng chặt cửa » được không bằng cách dùng lưỡi đẩy mạnh lên phía trên lợi để đóng kín không cho bên ngoài vào ! Bạn là người chuyên dạy Taichi từ mấy chục năm nay cho hay là khi làm như vậy thì lại có một sức mạnh bên ngoài đẩy xuống liền … mấy lần như vậy.

 

          Trong một lớp học khác cũng tại Pariscó một bà chạc 50 tuổi có thái độ hơi lạ trong lớp. Đến khi học xong trước khi về thì trao tặng một nhánh hồng có gai. Đến khi cầm lấy đem về nhà thì suốt trong ngày hôm sau hơi bị nhức đầu … không hiểu tại sao tự nhiên lại nhức đầu, rồi chợt nhớ lại là người đàn bà đó tặng bông hồng để làm gì ? Tối hôm đó bèn bẻ gẫy nhánh hồng và vứt nó vào thùng rác thì tức thì hết nhức đầu ngay, rút được kinh nghiệm là không nên nhận như vậy mặc dầu họ không làm hại gì mình được.

   

Giúp cho những ai ?

 

          Xin nhắc lại mặc dầu có khả năng giúp cho người hết bệnh nhưng không nên đi tìm kiếm người để giúp. Bởi vì chỉ có nhân duyên mới gặp và nhất là ngành nhân điện chưa được công nhận cho nên có thể bị tố cáo là hành nghề trái phép hoặc bị đổ thừa nếu bệnh không thuyên giảm. Trên thực tế đã có nhiều chuyện đã xảy ra, có khi bác sỹ bị hội đồng kỷ luật y khoa khiển trách khi ra khỏi phạm vi hoạt động y khoa. Trừ khi nào ở trong chùa hoặc nhà thờ thì không sao.

   

 

Phương pháp luyện tập

 

          Phương pháp này vừa đơn giản lại vừa khó nếu ta thử tìm hiểu về khả năng của các vị thiền sư cả đời vẫn chưa lấy được năng lượng bên ngoài, các LX chưa được kích thích chút nào thì làm sao giúp đươc ai khi họ đau bệnh ? Các vị thiền sư thì có nhiều năng lượng trong cơ thể nhưng nếu truyền cho người khác thì năng lượng của mình sẽ mất dần và sẽ mệt mà chưa chắc đã giúp được ai.

 

          Một bác sỹ châm cứu khi học xong lớp hai khi đã làm quá giới hạn 20 người mỗi ngày bị mệt lả đã tìm đủ mọi cách mà không ai cứu chữa nổi … mới điện thoại cầu cứu. Mình nghe lời bà xã bèn nói ông ta đặt điện thoại xuống xong đặt tay lên LX7. Như thế trong vài phút thì ông ta nói đã khỏe lại rồi ! Đến khi gặp lại tại Thụy Sỹ đi học lớp bốn và LX đã được kích thích 100% từ lớp ba rồi mà ông ta vẫn nhờ mình giúp thêm !

 

          Một lần khác Thầy ở chùa lúc đó có ba ông sư từ Thái Lan qua cũng muốn thử xem khả năng của Thầy tới đâu, nhưng khi Thầy đặt tay lên LX7 thì dùng hêt sức chống lại, toát cả mồ hôi mà không làm gì được ! Thầy có kể lại như vậy.

 

          Từ lớp một và hai thì cách tập hàng ngày như sau : hít vào bằng mũi và thở ra bằng miệng ba lần, xong nhắm mắt lại trong vòng 5 phút. Trong lúc đó không bận tâm suy nghĩ, đầu trống rỗng như đang ở trạng thái vô thức trước khi nhắm mắt ngủ. Sau đó hít thở ba lần như trên . Khi các LX được kích thích (30% hoăc 60%) thì tập luyện như vậy. Cũng như chiếc xe mới mua về phải cho nó chạy cẩn thận (rodage) lúc ban đầu.

 

          LX được kích thích là do người có khả năng giúp mới được và năng lượng bên ngoài thì vô tận cho nên dầu có 30% hoặc 60% cũng rất nhiều qua các ví dụ đã kể.

 

          Các bạn Vê Nê Duy Ê La (Vénézuela) đi học rất đông sau khi đạt kết quả ngay từ lớp hai như bướu trong buồng trứng đi xét nghiệm lại thì thấy đã hết, v.v. Ở Pháp thì có bạn chỉ học lớp hai thôi mà giúp được rất nhiều người (Normandie).

 

          Theo lý thuyết thì bộ óc của con người khi nào có tần số phát ra khoảng 4 Hz (gần trạng thái vô thức) tức là không còn bận tâm suy nghĩ thì có thể nhận được năng lượng bên ngoài, với điều kiện LX của bạn đã được kích thích. Hãy kiên nhẫn luyện tập, sự bình thản tập trung không bận tâm sẽ giúp bạn lấy được năng lượng bên ngoài của vũ trụ, thông qua các LX và phát hiện ở hai bàn tay. Bạn chỉ là một trạm trung gian … không phải cứ đặt tay là có luồng điện như một bình ác-quy đâu, vấn đề là làm sao thâu được làn sóng từ xa để xài một khi LX đã được kích thích, như hàng triệu người đã thực hành có kết quả.

 

         Khi càng đặt câu hỏi tức là càng bận tâm suy nghĩ thì tần số bộ óc không thể nào đạt tới trạng thái vô thức khoảng 4 Hz, điều này tương đối dễ đối với ai ít lo nghĩ chuyện đời chuyện sinh sống và luôn luôn cởi mở lấy cái vui của người khác làm niềm vui cho mình. Khi quên mình đi thì sẽ thâu nhận được cái mới. Bạn thực tập không đạt kết quả vì tần số bộ óc chưa thích hợp với tần số của vũ trụ, hãy kiên nhẫn và đừng trông đợi gì cả thì nó sẽ tới.

   

(còn tiếp)

 

 


 


Chú ý : trong bài dùng nhiêù chữ y khoa cho dễ hiểu, khi ra ngoài nên tránh dùng các từ ngữ đó ... vì ngành này chưa được công nhận. Ai biết nhân điện chỉ khi nào có yêu cầu thì mới giúp giùm, không nên nói nhiều để bị gán vào giáo phái !


 


 


 


Ông Mưc, thầy giáo trường Taberd : "Tự đặt bài ra mà học !"


 


 


 


 


Partager cet article
Repost0
10 novembre 2012 6 10 /11 /novembre /2012 22:54

Các lớp học nhân điện kế tiếp

 

           Sau lớp năm thì tới lớp sáu là lớp cao nhất trên nguyên tắc, vì theo Thầy nói lớp năm Thầy đã truyền cho 95% khả năng của mình, và lớp sáu 98% ! Như vậy mà nhiều học viên vẫn còn náo nức muốn được 100% … Ngay từ lớp năm Thầy đã nhắc tới Nữ Chúa (déesse) Nout là người có quyền năng nhất mà hiện nay đã đầu thai (réincarnation), nhưng chưa biết ai là hiện thân của nàng trong giới nhân điện ? Thầy nói đừng tìm kiếm vì trước sau rồi sẽ biết. Chính câu nói đó của Thầy đã khích động cái tôi (égo) của con người …

 

           Mình còn nhớ khi học lớp năm tại Saint Louis đến ngày cuối Thầy mới nêu tên một vài người đầu tiên được Thầy cho phép học lớp sáu, làm cho ai nấy đều hồi hộp xin được đi học. Mình cũng rất muốn được học lớp sáu đầu tiên đó. Nhưng sau cùng cũng được Thầy cho học lớp 5.1 và 5.2 tại Bangkok và tiếp theo tại Sydney.

 

           Thầy có tài như vậy và lại vui tính cho nên rất nhiều phụ nữ theo, người Việt, người Hoa, người Pháp, người Mỹ từ trẻ tới lớn đã có gia đinh cũng vẫn theo ! Điều này mình đã chứng kiến khi ở Sydney khi may mắn được tháp tùng đi ăn tối với Thầy do khách mời. Đến gần 12g khuya mới đưa Thầy về tới khách sạn. Về tới chân bậc thang vào phòng thì lúc đó đã có một bà đang đợi từ lâu lắm rồi : Thầy ngạc nhiên hỏi thì bà ta xin Thầy cho phép đưa Thầy ra sân bay ? Thầy mới trả lời : « Thôi mà chi ơi, chị còn có chồng chị mà ! ». Hồi còn trẻ ở Viêtnam Thầy đã có tiếng là bay bướm nay lại có biết bao người chạy theo thì làm sao từ chối được … vì Thầy cũng là con người như mình.

 

 

Vài trường hợp có kết quả

 

           Mình công nhận số rất đông người đã được lành bệnh mà y khoa đã bó tay, từ những căn bệnh thông thường như đau cột sống, sciatique, chân tay bị quẹo, u bướu, liệt toàn thân, parkingson, phỏng nặng, cho tới những căn bệnh hiểm nghèo nhất, xì ke ma túy, hôn mê, chân thấp chân cao. Tuy nhiên không phải bất cứ căn bệnh nào cũng lành đươc đâu. Mặc dầu vậy những kết quả trên đã khiến người ta theo học rất đông để tự giúp cho mình khỏe mạnh và giúp cho người khác hết đau hết bệnh, đa số là những người đã khỏe lại theo học và lôi cuốn theo những người khác, hàng triệu người khắp nơi trên thế giới.

 

          Từ lớp bốn, năm và sáu Thầy dạy dùng LX6 tác động từ xa. Đã có rất nhiều báo cáo chứng minh kết quả dùng LX6, ví dụ tác động lên tế bào bị nhiễm độc qua thử nghiệm ở labo Sofia-Antipolis, người cháu của Thầy là bác sỹ tai mũi họng ở Viêtnam dùng LX6, học viên có phòng mạch châm cứu ở Marseille quá đông khách (dùng kim châm cho người bệnh xong để họ tự rút kim ra), v.v.

 

          Mình không kể tiếp các lớp sau lớp sáu … cho tới lớp 20 những lớp sau cùng cũng vẫn dùng LX6. Mình nghĩ tới lớp ba đủ rồi vì điều cốt yếu là thực tập chứ không phải khả năng do T Đ ban cho đâu.

 

Tại sao lại thần thánh hóa ?

 

           Mình theo học với mục đích nghiên cứu và thực hành phương pháp do Thầy dạy : tập tĩnh tâm trong 5-10 phút khi các LX đã được kích thích (30, 60, 100%) thấy có kết quả ngay từ đầu cho nên rất thích. Từ lớp ba trở lên Thầy nói nhiều về tâm linh (nên dùng chữ tâm thần ý chí cho bình dân hơn), về sự may mắn khi đi học, càng về sau Thầy càng nhấn mạnh đến năng lượng điện năng của T Đ … điều đó mình không để ý lắm chỉ lắng nghe những gì Thầy nói và thâu nhận cái hay.

Ayers-Rock.jpg

 

           Qua nhiều câu hỏi của học viên làm cho Thầy không thể nào trả lời khác được vì sẽ làm mất sự tin cậy và nhiệt tình. Xin nêu một ví dụ cụ thể sau đây do một bạn nhân điện (học cho tới lớp chót, Thầy dạy học ở đâu là có mặt ở đó !). Anh ta kể lại câu hỏi đặt ra trong lớp học ở Sydney : « Thưa Thầy tối hôm qua con nằm ngủ thấy Thầy đúng trên Ayers Rock (một hòn núi nổi tiếng là có nhiều năng lượng mà Thầy có nói tới và có dẫn đoàn đi thăm) hình Thầy cao lớn tới tận mây ? », anh ta tâm sự là Thầy xác nhận đúng sự thật ! Nếu Thầy trả lời là không đúng do sự tưởng tượng thôi chứ không phải có thật, trả lời như vậy sẽ làm nản chí anh học trò cho nên buộc Thầy phải xác nhận. Khi dạy lớp một và hai cũng đã có người hỏi mình có xuất thần du lịch (voyage astral) không ? Vì bà ta nói tối hôm nằm ngủ thấy mình đứng ở ngoài bao lơn (balcon) nhà bà ấy.

 

           Còn biết bao những tưởng tượng khác khi học viên cứ nghĩ mình là « con » của T Đ, là hiện thân của thần thánh có nhiệm vụ xuống trần để cứu nhân loai, khi tâm sự với mọi người, kể rằng đi đâu cũng cảm thấy có sự hiện diện của T Đ như một luồng ánh sáng tỏa rộng sau lưng ! … Có người lại thấy cảnh này cảnh nọ. Thầy trả lời là không nên thấy gì hết vì đó là những ảo tưởng do những thế lực chống đối bên ngoài lôi kéo không muốn cho học viên theo con đường tốt.

 

           Trong toàn bộ băng thâu các lớp ba đầu tiên ở Saint Louis Thầy dạy trong 5 ngày có những trường hợp học viên bị ma nhập và phát biểu trong lớp, hối cải những tội lỗi đã phạm trong kiếp trước nay lang thang không được đầu thai trở lại, chịu tội trước mặt Thầy và chấp nhận xin làm kiếp « con chó » để chịu tội … ngoài ra rất nhiều ngăn cản không cho học viên tới lớp do các thế lực xấu chống đối bằng cách nhập vào một số người không vững để thao túng phát biểu lung tung ! Bạn đừng mở cửa thì nó sẽ không vào được nhé.

 

Nguồn gốc của nhân điện

DasiraNarada1-copie-2.jpg

 

           Đức Tố Sư trường sinh học nhân điện là Ngài Dasira Narada (1846-1924), người Tích Lan , sanh ngày 24-10-1846. Người kế vị cũng là tu sĩ phật tử và là người đã truyền lại cho Dasira Narada III (1942-2007) là nguoi Viêtnam và cho tới nay không có ai kế tiếp.

 

(còn tiếp)

 

 


 


 



Chú ý : trong bài dùng nhiêù chữ y khoa cho dễ hiểu, khi ra ngoài nên tránh dùng các từ ngữ đó ... vì ngành này chưa được công nhận, Chỉ khi nào có yêu cầu thì mới giúp giùm, không nên nói nhiều để bị gán vào giáo phái !


 


 


 


Ông Mưc, thầy giáo trường Taberd : "Tự đặt bài ra mà học !"

 


 


 


 


Partager cet article
Repost0
16 octobre 2012 2 16 /10 /octobre /2012 18:06

 

Kết quả khoa học lạ lùng

 

          Tâm thần tâm linh tác động lên bộ óc như thế nào ? Tu sĩ Matthieu Ricard đã thử nghiệm trong vòng 8 năm : 256 điện cực trên vỏ não. Kết quả cho thấy bộ óc của ông ta hoạt động nhiều gấp 8 lần bộ óc người thường không luyện tập, vì có những vùng thường không hoạt động thì nay lại nối tiếp với nhau cũng giống như hệ điều hành của máy điện toán … Chỉ cần luyện tập mỗi ngày 30 phút trong vòng một hai tháng là có thể giảm huyết áp, tăng cường hệ thống miễn nhiễm (système immunitaire) ... 

 

Xem vidéo :  JT France 2

 

 

Synapse-a-copie-2.jpg

 

 

 

Bộ óc con người

 

100 tỷ tế bào thần kinh

 

          Bộ óc con người gồm có từ 60 dến 100 tỷ tế bào thần kinh. Mỗi tế bào thần kinh có sợi trục (dendrides, axones) nối dài bằng nhiều nhánh (ramifications) để liên hệ cùng một lúc với hàng ngàn dây thần kinh khác. Các tế bào liên lạc với nhau qua trung gian một khoảng trống gọi là khớp thần kinh (synapse).

 

          Những kết nối bằng khớp thần kinh không định sẵn mà được tạo ra và hủy bỏ liên tục. Người ta ước chừng có khoảng một triệu tỷ (nhiều gấp 10 000 lần số tế bào thần kinh) mức độ liên lạc trong khớp thần kinh. Có nghĩa là mỗi tế bào thần kinh có khả năng liên lạc với 10 000 tế bào khác ! Một con số khổng lồ mà không có một máy điện toán nào hiện nay hoặc trong tương lai có thể so sánh bằng và cũng không có một mô hình toán học nào có thể diễn tả được sự phức tạp như thế. Người ta cho nó ở mức độ lượng tử (champs de probabilité quantique), ngẫu nhiên, không biết trước, không thể xác định được. Chính vì sự phức tạp đó ta có thể coi tâm thần tâm linh tư tưởng thuộc vào lãnh vực vật lý lượng tử. 

 

          Các tế bào thần kinh liên lạc với nhau bằng điện và chất hóa học. Tế bào chuyền điện trong trục thần kinh bằng nguyên tử mang điện âm hoặc điện dương (ions négatifs ou positifs). Mức thay đổi điện thế (impulsion électrique) đó sẽ tạo ra trong khớp thần kinh một chất neuro-transmetteur và trục thần kinh tiếp nhận và biến nó thành dòng điện rồi chuyển tới trục thần kinh của tế bào kế tiếp. Có tới hàng trăm chất neuro-transmetteur khác nhau số lượng nhiều hay ít dùng trong công việc phối hợp thông tin này. Như vậy khả năng của nó là vô tận so với điện toán trong tin học, chỉ có 0 hoặc 1. Bộ óc con người là điều phức tạp nhất mà ta thấy trong vũ trụ.

(Tham khảo thêm : Lucien Israël, Cerveau droit, cerveau gauche, Plon 1996)

 

         

Vật lý cổ điển

    

          Trong vật lý cổ điển thì ta nghiên cứu quỹ đạo vĩ mô (macroscopique) của mọi vật di chuyển như sự chuyển động của mặt trăng chung quanh trái đất bằng sức hấp dẫn (attraction universelle), sức bền của vật liệu ở trạng thái tĩnh hoặc động theo phương trình cân bằng (équation d'équilibre) trong đó chỉ chú trọng đến các lực hấp dẫn, điện từ trường (électromagnétique), cọ sát (frottement), phóng xạ (irradiation) mà không để ý đến các nguyên tử (atome) rất nhỏ vì chỉ có kính hiển vi mới thấy được.

 

Danh mục

 

 

Partager cet article
Repost0
15 octobre 2012 1 15 /10 /octobre /2012 19:26

Ông Mực, thầy dạy toán Taberd : "Tự đặt bài ra mà học !"

 

 

Càng già càng dẻo càng dai ?

 

          Thể xác tuy đã già nua nhưng tinh thần có thể vẫn trẻ trung, nó giúp cơ thể chống lại sự già vì tâm thần, tư tưởng có ảnh hưởng trực tiếp lên bộ óc như tu sĩ Matthieu Ricard đã từng thử nghiệm, và như vậy nó sẽ điều khiển cơ thể một cách tự nhiên. Nhưng cơ thể vẫn già đi theo thời gian : da nhăn, bắp thịt yếu, đầu gối đã mòn mỏi …, tim « yếu ». Mình hay nghe nhiều bà than tim yếu ! Chữ yếu dùng không đúng chỗ phải chăng do bác sỹ riêng nói như vậy ?

 

Thế nào là tim yếu ?

 

          Khi bác sỹ đo áp suất mạch của bạn là 12/7 (thậm chí 10/6) thì nói bạn tim yếu quá ! Như vậy là không chính xác. Ở đây mình chỉ muốn nói rõ các con số do OMS và viện tim mạch các nơi đã công nhận. Tức là con số áp suất lớn nhất không quá 13,5 cmHg và con số bé nhất không quá 8,5 cmHg. Ví dụ 12/7 là bình thường chứ không phải là tim yếu đâu, 10/6 cũng vậy. Khi bạn được bác sỹ cho thuốc uống để huyết áp tăng lên, ví dụ 14/8 thì bạn sẽ yên tâm … tim tôi khỏe rồi ? Có lẽ cũng tạị van tim bạn bị hở cho nên cần bơm máu nhiều hơn để nuôi cơ thể. Bạn nên có máy đo để kiểm soát thường xuyên.

 

Phương pháp chẩn đoán và đề phòng bệnh tim mạch

 

          Hiện nay người ta tạm dùng cách đo tốc độ sóng (pulse wave velocity, pwv) trên vành mạch máu để đoán xem thành mạch cứng hoặc mềm. Con số được xem là bình thường nếu pwv nằm trong khoảng (4 – 8m/s) và thành mạch cứng nếu pwv lớn hơn 10, 12m/s. Một cách khác là đo bề dầy thành mạch. Cả hai phương pháp này đều dễ hiểu vì thành mạch càng cứng thì trái tim càng phải làm việc nhiều để đưa máu đi nuôi cơ thể. Tất cả các phương pháp đo pwv hoặc bề dầy thành mạch (thành mạch càng dầy là do các chất thải bám vào vành) chỉ cho ta biết khái quát về trạng thái thành mạch nhưng chưa có con số chính xác. Muốn được chính xác hơn thì ta phải giải bài toán khi vật liệu không nén ép được (incompressible) và mô hình của thành mạch phải là mô hình 3 chiều (3-D).

 

          Sau đây là những lý do làm cho thành mạch ngày càng cứng : huyết áp cao, bệnh tiểu đường, hút thuốc lá, nhiều mỡ trong máu, quá nặng cân, thiếu hoạt đông thể dục thể thao, sự già, chế độ ăn uống không tốt (nhiều muối, đường, gia vị, chất béo). Tất cả các lý do đó đều làm cho thành mạch cứng lên … cho tới khi nào đo huyết áp thấy khoảng 18/10, 18/11, 18/9 … thì nên lo ngại (và cả hai con số áp suất máu đều nằm ngoài con số quy định là 13,5 và 8,5 cmHg). Tuy nhiên độ cứng mềm của thành mạch tùy thuộc vào áp suất tải (pression pulsée) là khoảng cách giữa áp suất cao và áp suất thấp : tốt nhất là 4 nhưng nếu là 6 hoặc cao hơn nữa như 8, 10 thì có nhiều nguy cơ tai nạn.

 

Làm thế nào cho cơ thể khỏe hơn ?

 

          Chỉ có một cách là giảm bớt các yếu tố trên về bệnh huyết áp cao, tiểu đường, thuốc lá, vv. bằng phương pháp dưỡng sinh, thể dục thể thao và chế độ ăn uống. Khi bạn vận động thể dục (không cần phải ra khỏi nhà) nên chú ý tới hơi thở : hít vào bằng mũi đồng thời phình bụng lên (theo cách của BS Nguyễn Khắn Viện), giữ lai 3 giây xong thở ra từ từ bằng miệng (thời gian thở ra lâu gấp hai lần hít vào) để cho máu có thời gian chạy đi khắp cơ thể. Máu chạy đều như vậy sẽ làm cho mạch máu mềm dẻo, các chất béo di chuyển chứ không bám vào thành mạch và được hấp thụ vào các tế bào. Mình có thể kiểm chứng bằng cách đo huyết áp sẽ thấy nó xuống bớt khi huyết áp bạn quá cao. 

 

          Khi bạn chạy thì thấy mệt, hoặc lên bậc thang cũng vậy. Khi lớn tuổi rồi thấy mệt khi chạy là chuyện tự nhiên, không như lúc còn trẻ. Nếu nhịp tim của bạn khoảng 60 nhịp mỗi phút thì khi chạy một chút sẽ lên 70, 80 thì không mệt tí nào cả. Cũng như khi lên cầu thang, làm việc nặng nhọc thì các bắp thịt của bạn sẽ cần thêm oxygen và tự nhiên tim phải đập nhiều hơn bình thường để cung ứng cho đủ nhiên liệu (oxygen), nhưng nó cũng có giới hạn không thể tới 120-140 nhịp mỗi phút ! Công thức sau đây để biết khả năng của mình có thể đạt tới mức tối đa là 220 – 60 (tuổi của bạn) = 160 nhịp tim.

 

          Nếu bạn tập thể dục đều đặn thì nhịp tim của bạn có thể xuống 60-70 thay vì 80-90 và như vậy sức chịu đựng của bạn sẽ khá hơn mỗi khi lên cầu thang hoặc chạy bộ, chạy việt dã (marathon), hoặc chơi thể thao, quần vợt cũng được vì trái tim của bạn có thể đập nhanh tới 100-110 nhịp mỗi khi cố gắng chạy đón banh. Tới tuổi này (60) thì trên nguyên tắc bạn phải có giấy chứng nhận của bác sỹ cho phép chơi quần vợt : khi đo nhịp tim của bạn thấy khoảng 70 thì được rồi vì khi gắng sức thì tim đạp khoảng 100 còn khá xa con số giới hạn là 160 (220-60=160) … chạy vừa vừa thôi đừng quá sức nhé ! Tuy nhiên không phải cứ trẻ tuổi (25-30 tuổi) mà ỷ lại vào sức trẻ, có bạn chết trên sân banh (thành mạch máu quá cứng mà không biết ?) hoặc đứt mạch máu não. Trường hợp sau này hay xảy ra cho người lớn tuổi khi quá xúc động, làm cho huyết áp tăng vọt và mạch máu não đã hơi cứng có thể không chịu nổi sức ép cao.

 

Gạo lức muối mè

 

          Ngoại trừ việc tập thể dục (dưỡng sinh, yoga, tai chi, bơi lội, vv.) mình cũng phải cẩn thận khi ăn uống. Dùng gạo lức muối mè ngay từ bây giờ theo cách của Sư Tuệ Hải (Chùa Long Hương, Đồng Nai), không đợi cho tới khi mắc bệnh trầm trọng không phương cứu chữa. Gạo lức có nhiều chất bổ gấp 5-10 lần gạo thường và khi ăn cần nhai thật kỹ vì trong nước bọt có nhiều chất dinh dưỡng. Thực phẩm này khi tiêu hóa sẽ tạo ra máu tốt, tốt hơn nhiều thực phẩm ta thường dùng hàng ngày vì cứ theo thống kê tại Pháp thì trung bình hàng năm mỗi người hấp thụ vào cơ thể 1500 g chất độc (pesticides). Máu tốt do gạo lức tạo ra sẽ thay thế dần các máu cũ, vì hồng huyết cầu (cellules sanguines), cứ sau 120 ngày sẽ bị thải ra và được thay thế bằng máu mới.

 

(Tiếp theo : Giám làm tới đâu vì tình yêu ?)

Rất mong bạn góp ý thêm ...


Danh mục


Marathon 7-4 -2013 ...

Ghi danh : michaudstephan@yahoo.fr

RV Delattre de Tassigny/Gravel (Charenton Le Pont) :                 parcours_1_depart-copie-1.jpgNotre trajet  

Quãng đường khởi hành (màu đỏ) ... tới Paris,

chạy ngang quận 12

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Forum

Partager cet article
Repost0
13 octobre 2012 6 13 /10 /octobre /2012 10:00

 

Khám Phá Về Gạo Lức

 

 

Bộ Nông Nghiệp Hoa Kỳ USDA thường nhấn mạnh đến nhóm hạt nguyên chất (whole grains), như gạo lức, là thành phần chủ yếu trong chế độ dinh dưỡng. Gạo lức cung cấp nhiều complex carbohydrate. Chất xơ (fiber), chất dầu, vitamins và chất khoáng cũng được tìm thấy nơi phần bọc ngoài của hạt gạo lức.

 

Gạo lức là một loại thực phẩm nhiều dinh dưỡng khi so sánh với gạo trắng. Tuy nhiên, nó còn gia tăng nhiều dinh dưỡng hơn nữa khi được đem ngâm trong nước ấm, lâu khoảng 22 giờ. Đây là một khám phá mới nhất của khoa học.

 

Một nhóm các nhà khoa học Nhật Bản đã tìm thấy gạo lức ngâm lâu 22 tiếng đồng hồ chứa rất nhiều chất bổ dưỡng vì gạo lức ở trạng thái nẩy mầm. “Các enzyme ngủ trong hạt gạo ở trạng thái này được kích thích hoạt động và cung cấp tối đa các chất dinh dưỡng”.

 

Dr. Hiroshi Kayahara, giáo sư khoa sinh học và kỹ thuật sinh học tại viện đại học Shinshu University ở Nagano, đã nói như vậy trong bài tường trình kết quả nghiên cứu của nhóm ông tại hội nghị hóa học quốc tế “The 2000 International Chemical Congress of Pacific Basin Societies” ở Hawaii vào cuối năm 2000 vừa qua.

 

 

“Mầm gạo lức chứa nhiều chất xơ, vitamins và chất khoáng hơn là gạo lức chưa ngâm nước” Kayahara viết trong tờ trình. Gạo lức đã ngâm nước chứa gấp ba lần chất lysine, một loại amino acid cần thiết cho sự tăng trưởng và bảo trì các mô tế bào cơ thể con người, và chứa mười lần nhiều hơn chất gamma-aminobutyric acid, một chất acid tốt bảo vệ bộ phận thận (kidneys).

 

Các khoa học gia cũng tìm thấy trong mầm gạo lức có chứa một loại enzyme, có tác dụng ngăn chặn prolylendopeptidase và điều hòa các hoạt động ở trung ương não bộ.

 

Gạo lức nẩy mầm không những chỉ đem lại nhiều chất dinh dưỡng mà còn nấu rất dễ dàng và cung ứng cho chúng ta một khẩu vị hơi ngọt vì các enzymes đã tác động vào các chất đường và chất đạm trong hạt gạo, tiến sĩ Kayahara nói thêm. Gạo trắng không nẩy mầm khi ngâm như vậy.

 

Một chén gạo lức nấu chín cung cấp khoảng 230 calories, 3.5 gram chất xơ, 5 gram chất đạm, 50 gram carbohydrate và các chất sinh tố Vitamin B6, Thiamin B1, Riboflavin B2, Niacin B3, Folacin, Vìtamin E, cùng các chất khoáng khác.

 

Theo nhiều nghiên cứu khoa học cho biết chất xơ trong gạo lức giúp phòng ngừa các bệnh liên quan đến đường tiêu hóa và bệnh tim mạch. Viện Ung Thư Quốc Gia Hoa Kỳ khuyến cáo nên dùng 25 grams chất xơ mỗi ngày. Với một chén cơm gạo lức cung cấp 3.5g, trong khi đó một chén cơm gạo trắng chỉ cho có 1g.

 

Một thành phần quan trọng khác là chất dầu trong vỏ bọc ngoài của gạo lức có tác dụng giảm cholesterol trong máu, một yếu tố quan trọng gây nên bệnh tim mạch. Các nhà khoa học đã tìm thấy ở trong chất cám bọc ngoài hạt gạo lức có chất dầu tên là tocotrienol factor (TRF) có tác dụng khử trừ những chất hóa học gây nên hiện tượng đông máu và đồng thời giảm cholesterol.

 

Bác sĩ Asaf Qureshi thuộc viện đại học Wisconsin, Hoa Kỳ đã thử nghiệm TRF trên một số người và cho kết quả giảm cholesterol từ 12 đến 16%. Ngoài ra, trong chất cám bọc ngoài gạo lức còn có thêm một chất khác có khả năng chống lại chất xúc tác enzyme HMG-CoA, một chất có khuynh hướng giúp gia tăng lượng cholesterol xấu LDL.

 

Được biết, hội nghị Hóa Học Quốc Tế International Chemical Congress được bảo trợ bởi: the American Chemical Society, the Chemical Society of Japan, the Canadian Society of Chemistry, the Royal Australian Chemical Institute, and the New Zealand Institute of Chemistry.

 

Tham Chiếu :

- Reuters Health Information Date Published: Dec 18 2000 16: 11: 14

- Date Reviewed: Dec 18 2000

- ABC Science Online, Australia 19 December 2000.

 

 

GIỚI THIỆU VỀ GẠO LỨC

 

Gạo Lức (brown rice) là một loại gạo chỉ xay bỏ trấu tức vỏ lúa chứ không bỏ mầm và cám của hạt gạo bên trong. Nhiều nghiên cứu khoa học gần đây cho biết những thực phẩm có nhiều chất xơ, như gạo lức và các loại đậu khác có khả năng ngăn ngừa bệnh ung thư ruột không phải vì chất xơ mà chính là chất phytate chứa trong chất xơ.

 

Các nhà khoa học cũng tìm thấy ở trong chất cám gạo lức có một thứ dầu đặc biệt mang tên là tocotrienol factor TRF có khả năng chống cholesterol xấu LDL và khử trừ những chất hóa học gây ra hiện tượng đông máu. Bác sĩ Asaf Qureshi thuộc University of Wisconsin Hoa kỳ đã thử nghiệm trên một số người thì thấy rằng chất TRF trong cám gạo lức đã làm giảm 12 đến 16% cholesterol trong máu.

 

Ngoài ra, trong gạo lức cũng có một chất dầu khác có khả năng chống lại chất xúc tác enzym HMG-CoA, một chất có khuynh hướng giúp tăng lượng cholesterol tốt HDL.

 

Gạo lức gồm có ba loại : gạo lức tẻ hột dài (long grain brown rice), gạo lức tẻ hột tròn (short-grain brown rice), và gạo lức nếp (sweet brown rice). Tất cả gạo lức đều bổ dưỡng, nên cần được ăn trong các bữa ăn hằng ngày. Mặc dầu thời gian nấu gạo lức lâu khỏang 45 phút, nhưng có thể nấu một lần cho một tuần thì cũng tiết kiệm được nhiều thì giờ.


 

KỸ THUẬT NẤU GẠO LỨC

 

Cứ một chén gạo lức cần hai chén nước và khi chín sẽ cho khoảng ba chén cơm, dùng cho ba người ăn. Sau khi đãi sạch gạo, đổ chung với số lượng nước tương ứng, đặt vào nồi cơm điện, bật công tắc (turn on), chờ cho sôi đều xong là tắt (turn off) cho đến khi mặt nước cạn bằng với mặt gạo là bật công tắc lại (turn on), rồi để nó tự động tắt. (lối này hơi mất công nhưng gạo khi chín thành cơm thường không bị bể hột) Thời gian mất khoảng 55 phút. Cũng có thể nấu như gạo thường, nghĩa là sau khi đãi sạch gạo, đổ chung với số lượng nước tương ứng, đặt vào nồi cơm điện, bật công tắc (turn on) là xong.

 

Cơm ăn không hết có thể để trong tủ lạnh dùng trong khoảng một tuần lễ. Nếu muốn để lâu hơn, nên chia ra từng phần rồi bỏ vào ngăn đông lạnh, khi ăn chỉ việc cho vào micro-wave hay bỏ vào non-stick pan để trên bếp lửa là cơm trở lại tình trạng nóng hổi bình thường.


  Dưỡng sinh phòng bệnh (xem thêm : phương pháp trị bệnh bằng gạo lức ...

 

Trị bệnh bằng gạo lức 7


 

 

 

 

Nước gạo lức

 

Một nhóm thiền sinh họp nhau mỗi tháng trao đổi kinh nghiệm tu tập và sức khỏe dưỡng sinh, một hôm có mấy người đưa ra kết quả phân tích máu sau khi đã thử uống nước gạo lức được mấy tháng. Tất cả mọi người đều lấy làm lạ vì thấy máu họ so sánh với người khác rất sạch tốt, không có độc tố và ký sinh trùng, huyết cầu rất tròn không bị méo mó và huyết thanh rất trong. Đó là vì một người trong nhóm đã theo gương một bạn đạo khác trong vùng Oregon, bác này bị sạn ở túi mật quá nhiều đã tràn sang gan, mặc dù đã mổ nhưng không lấy hết ra được, và gan đã bị chai. Túi mật đã bị mổ lấy ra, bệnh gan cũng không có thuốc chữa nên bác càng ngày càng sa sút, da và mắt vàng như nghệ, tình trạng thật là tuyệt vọng. May sao có người ở Việt Nam mách cho phương thuốc dân gian gia truyền là uống nước gạo lức rang để giải trừ độc tố và thanh lọc gan. Thôi thì đến lúc cùng đường, ai chỉ gì cũng thử, bác uống liền tù tì trong ba năm dùng nước gạo lức thay cho các thứ nước khác như trà, cà phê, nước ngọt v.v... Như một phép lạ! Da và mắt của bác không còn vàng nữa, trong người không còn mệt mỏi và bực bội, nước da càng ngày càng tươi sáng hơn bao giờ! Đi khám bác sĩ lại, tất cả từ bác sĩ cho đến y tá đều ngạc nhiên. Con người của bác như đã được tái sinh!

 

Thế là nhóm thiền đó bèn thực tập ngay phương thuốc tuyệt diệu này, và sau 6 tháng dùng thử so sánh kết quả đã thấy rất nhiều phấn khởi như sau:

- Sức khỏe tăng gia, làm việc nhiều không thấy mệt.

- Bớt mập, bớt cholesterol, tiểu đường.

- Chữa táo bón, bớt bị đau bụng, bệnh hôi miệng.

- Chữa bệnh phong thấp, bệnh ra mồ hôi, đau lưng nhức mỏi.

- Da dẻ tươi sáng, không cần dùng kem dưỡng da.

 

Thấy có vẻ lý thú quá, tôi bèn thực tập ngay đi mua mấy ký gạo lức về rang và đun nước uống để bình thủy, “sáng vác ô đi tối vác về” đem vào sở uống thay nước lọc. Kết quả: không có gì cụ thể, vì tôi chẳng mấy khi đi bác sĩ nên cũng không có cơ hội thử máu xem “trước và sau” (before and after) như thế nào, nhưng thấy có vẻ như có nhiều năng lực, energy để làm việc hơn, và mọi người khen là trông da dẻ “tươi sáng” hơn trước. Một ngày nọ, một chị bạn đồng sở bỗng nhiên khám phá ra ung thư ruột già, phải vào bệnh viện mổ, chị phải ăn uống rất hạn chế, phải uống nhiều nước trong ngày. Tôi không biết giúp gì cho chị, bèn đem gạo lức rang đến chỉ cho chị cách nấu uống mỗi ngày. Như một phép lạ! Chị có đủ sức để chịu đựng hai lần mổ, nhiều lần chemotherapy mà không bị kiệt sức và không bị mất hồng huyết cầu nhiều tuy ăn rất ít, hầu như không đủ chất bổ dưỡng. Thấy hay, chị chỉ lại cho những người quen, nhất là những người bị yếu và đau gan, kể cả những người bị sơ gan hết thuốc chữa. Tất cả đều báo cáo kết quả rất tốt, chỉ trong một thời gian ngắn, tình trạng của họ đã cải thiện hẳn. Sau này, tôi cũng chỉ cho những người khác ở trong trường hợp tương tự, ngay cả cho “xếp” tôi trong sở, người thì bị tiểu đường, người thì bị chứng phong thấp và đau nhức v.v.. Kết quả đều khả quan, và trông ai nấy đều có vẻ tươi tắn, khỏe khoắn hẳn ra.

 

Riêng với tôi, nước gạo lức là một thứ nước uống rất ngon, và tuy không thấy công hiệu rõ ràng trước mắt như những người có bệnh và phải đi thử nghiệm định kỳ, nhưng mỗi lần phải làm những việc nặng nhọc tưởng chừng như không làm được, tôi vẫn có thể “pass” được như thường. Và như anh bạn tác giả bài viết đó đã nói, càng uống càng thấy thích, nên tuy phải đun nấu, nhưng món này đã không đi vào dĩ vãng mà vẫn tồn tại một cách bền bỉ và chưa có hứa hẹn gì là sẽ bị bỏ rơi trong một tương lai gần đối với tôi.

 

Thiết tưởng cũng nên phổ biến phương thuốc thần diệu này rộng rãi, biết đâu sẽ giúp được nhiều người và có thêm được một vài “phép lạ” nào nữa.

 

 

Cách nấu nước gạo lức :

 

- Một muỗng canh gạo lức rang cho một lít nước.

 

Mua gạo lức hột tròn hay dài (brown rice) tại các siêu thị, hay trong những chợ health food. Không nên rửa gạo trước khi rang, vì làm như vậy có thể làm cho người bị nóng hơn bình thường. Dùng chảo rang gạo trên lò, độ nóng medium low. Khi rang nhớ dùng đũa khuấy đều, vì nếu để yên một chỗ khá lâu hạt gạo sẽ bị cháy, hoặc nở bung ra. Rang cho đến khi có mùi thơm và gạo có mầu nâu đậm hay nhạt tùy ý thích. Nên rang mỗi lần vài pounds rồi để vào trong một cái keo dùng dần.

 

 

Nấu theo tỷ lệ một muỗng canh với một lít nước trong nồi Slow Cooker, độ nóng low , từ 8 đến 10 tiếng. Có thể nấu vào buổi tối trước khi đi ngủ, như vậy đến sáng trước khi đi làm có thể cho vào bình thủy mang theo, hoặc nấu buổi sáng và đến chiều tối thì xong.

 

Nên uống nước gạo lức rang với độ nóng thích hợp cho mình từ 2 đến 3 lít mỗi ngày. Nước gạo lức rang không nên để lâu trong nồi quá một ngày, vì sẽ làm nước bị đục và có thể bị thiu. Nếu dùng không hết, nên sớt ra, để nguội cho vào tủ lạnh. Trước khi uống chỉ việc hâm nóng là được.

 

Xác gạo lức khi nấu xong không nên bỏ, vì có thể ăn như cháo và làm nhẹ bụng. Người mới bệnh dậy, hoặc đầy bụng, hoặc chán không biết ăn gì (vì quá thừa thãi), cứ ăn vài ngày để giúp bao tử làm việc nhẹ nhàng, sẽ thấy thèm và thích ăn.

 

Tốt nhất là nấu bằng Slow cooker, đừng nấu trên bếp lò vì nước gạo sẽ không được trong.

 

Được biết, trong gạo lức có nhiều chất fiber có thể làm giảm lượng đường và cholesterol trong máu, đồng thời cũng có thêm những chất mineral như magnesium, manganese, zinc. Uống nước gạo lức phối hợp với thể dục và dưỡng sinh, điều hòa hơi thở bồi dưỡng thể chất cũng như tâm linh sẽ đem lại một đời sống khỏe mạnh, an vui cho chúng ta.

 

Tuy nhiên, nên nhớ rằng gạo lức chỉ giúp chúng ta điều chỉnh những chất dinh dưỡng cần thiết cho sức khỏe con người, chứ không phải là “thuốc tiên” có thể đi ngược lại vòng xoay của tạo hóa mà “cải tử hoàn sinh” hay “cải lão hoàn đồng” được. Con người sanh ra trong sự biến dịch của vũ trụ, trong quy luật tuần hoàn sanh lão bệnh tử của kiếp nhân sinh. Điều quan trọng là sống trong trí tuệ hiểu biết, sẵn sàng chấp nhận những gì đến và đi và buông bỏ không luyến tiếc những gì không thể giữ được nữa, kể cả xác thân vật chất này, như vậy ta sẽ có sự bình an dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào.

 

Tiếp theo :

 

"Kinh nghiệm tuổi già (6) ...

Ông Mực, thầy dạy toán Taberd : "Tự đặt bài ra mà học"

 

Partager cet article
Repost0